|
VẠT
NẮNG CHIỀU
Em hờ
hững giữa tiếng cười tiếng nói, Lơ đãng nhìn từng vạt nắng
chiều buông. Trong thinh lặng của cuối ngày hấp hối Tiếng nhạc
buồn gieo cung điệu trầm luân. Tình đã chết khi đời chia
đôi ngả Sóng thét gào đòi lại phút hoan ca. Gió điên cuồng thổi
sâu vào lục địa Mây lang thang trong bóng tối nhạt nhoà. Hồn
bay bổng giữa trùng khơi sóng vỗ Bốn phương trời, đâu bến
đỗ dừng chân? Hình bóng cũ đã chôn vào cổ mộ Thiết tha gì
trong cuộc sống gian trần! Hồng Vũ Lan Nhi 12/2/04
|