XÓT XA PHẬN BẠC
(Cho Nguyễn Tường Vân bị xử treo cổ tại Malaysia)

Chỉ trong một phút giây nông nổi
Mà đành mang một tội tầy trời.
Mong ai hiểu nỗi lòng thôi:
Chỉ mong cưú được một người anh ngoan.

Đã nhiều lúc ngỡ ngàng tự hỏi
Cuộc đời này là bởi do đâu
Thế gian lắm kẻ sang giàu,
Kẻ nghèo đông khác gì sao trên trời

Bởi vì có nhiều người làm lỗi,
Cũng là do cái tội khó nghèo
Kiệt cùng ai bảo làm theo,
Miễn sao tránh được kiếp nghèo là vui.

Những tưởng sẽ thoát đời lam lũ
Gia đình sẽ hạnh phúc nào tầy.
Lệ mừng làm mắt cay cay,
Ba mẹ con được xum vầy bên nhau.

Nào ai biết khổ đau rình rập,
Như dòng nước lũ ập tràn bờ.
Hai mươi hai - vẫn ngây thơ -
Tưởng rằng thoát nạn, đâu ngờ mọt gông.

Tuổi xuân đã chôn trong tù ngục
Ba năm trời uất ức hận đau
Cầu mong ngày tháng qua mau,
Để tìm lại được chút màu thời gian.

Thương mẹ đã sức tàn thân kiệt
Thương anh trai biền biệt phương trời;
Thương mình lạc lõng đơn côi,
Tù đầy xứ lạ, quê người bơ vơ.

Ôi biết đến bao giờ mới gặp
Tình mẹ chưa báo đáp ơn đền
Giờ đây chỉ những ưu phiền
Một mình mẹ chịu triền miên gánh sầu.

Nghĩ lắm lúc lòng đau như cắt,
Nhớ gia đình mù tắp chân trời,
Lòng buồn lã chã lệ rơi
Hình ai giờ cũng khuất rời tim yêu

Trong ngục tối bao điều ấp ủ
Giấc mộng lành che phủ đêm thâu
Ước gì nhìn được mặt nhau,
Dù cho tóc đã trắng phau, da mồi.

Không trách kẻ gieo lời độc ác
Chỉ trách mình phận bạc như vôi.
Cán cân con tạo lệch rồi
Đành mang án kết liễu đời phù du.

HONG VU LAN NHI

(12/01/05)

Nhạc Guitare Trứ Danh