Một Bài Thơ Ưa Thích
BÊN NHAU
LÚC ĐÊM VỀ
Mình
đã bên nhau lúc đêm về,
Lặng thinh nghe từng giọt sương khuya
Bàn tay vò
mãi làn tóc rối
Ve vuốt cho tình vút đam mê.
Hồn đã chìm vào những phút giây,
Thiên đường
hé mở tràn hoa mộng,
Ngất lịm dần trong nỗi cuồng say.
Hết rồi
những tháng năm cô quạnh,
Đời đã vì ai có hẹn hò.
Mưa dẫu đầy
trời, rồi cũng tạnh,
Loé lên ngàn tia nắng hồng mơ.
Dấu Người
vào góc nhỏ trong tim,
Ấp ủ đời thơm ngát mộng tình.
Lòng toả bừng
lên niềm vui mới
Tung trời bay lượn cánh chim nghiêng.
Lòng đã vì ai reo rộn
rã,
Giây tơ quấn quít giọng ca trầm.
Ru đời bằng những âm thanh lạ
Xoá
bỏ trong nhau vạn nỗi lầm.
Nắng đã tan dần, chiều xuống vội,
Đêm
về trong gang tấc bên nhau.
Từng giọt sương khuya như giọt lệ,
Rơi
vào thung lũng của Tình yêu.
HONG VU LAN NHI