| 
      Anh là con trai học tṛ 
  
  
      Anh là con trai học tṛEm mà thách cưới thế anh lo thế nào?
 Em khoe em đẹp như sao
 Để anh lận đận ra vào đă lâu
 Mẹ em thách cưới cho nhiều
 Thử xem anh nghèo có cưới được không?
 Nghèo th́ bán bể bán sông
 Anh cũng cố cưới lấy công ra vào
 Cưới em trăm tám ông sao
 Trăm tấm lụa đào mươi cót trầu cau
 Cưới em một trăm con trâu
 Một ngh́n con lợn, bồ câu tám ngh́n
 Cưới em tám vạn quan tiền
 Để làm tế lễ gia tiên ông bà
 Cưới em một chĩnh vàng hoa
 Mười chum vàng cốm bạc là trăm nong
 Cưới em ba chum mật ong
 Mười thúng mỡ muỗi ba nong quưt đầy
 Họ hàng ăn uống no say
 Mười ngày ṛng ră mặc rày xướng ca
 Tiếng đồn đă khắp gần xa
 Sơn Tây, Hà Nội đồn ta lấy ḿnh
 Tiếng đồn Nam Định, Ninh B́nh
 Bắc Ninh, thành Lạng đồn ḿnh lấy ta.
 
  
      ------------------ 
  
      Anh là con trai Nam SangNước lớn ngang đàng, vác đấu đi đong
 Anh đong tỉnh Bắc, tỉnh Đông
 Trở về anh lại sang đong tỉnh Đoài
 Tỉnh Bắc giá thóc mười hai
 Tỉnh Đông mười tám, tỉnh Đoài hai mươi.
 
  
      ------------------ 
  
      Anh là con trai nhà nghèoNàng mà thách thế anh liều anh lo
 Cưới em anh nghĩ cũng lo
 Con lợn chẳng có, con ḅ th́ không
 Tiền gạo chẳng có một đồng
 Thiên hạ hàng xứ cũng không đỡ đần
 Hôm qua dạo phố cầm khăn
 Cầm được đồng bạc để dành cưới em
 Ba hào anh để mua tem
 Gửi thư mời khắp anh em xa gần
 Trăm năm kết nghĩa Châu Trần (1)
 Nhớ ngày kết nghĩa giao loan với ḿnh
 Họ hàng ăn uống linh đ́nh
 Cả tỉnh Hà Nội đồn ḿnh lấy ta
 Hào tư anh để mua gà
 Sáu xu mua rượu, hào ba đi tàu
 Bảy xu anh để mua cau
 Một hào mua gói chè tàu uống chơi
 Một hào cả đỗ lẫn xôi
 Một hào gạo tẻ với nồi rau dưa
 Anh ngồi anh tính cũng vừa
 Cưới em đồng bạc chẳng thừa một xu.
 
  
      ------------ 
 (1) Châu Trần: Tên một thôn (nay thuộc huyện Phong, tỉnh Giang Tô, 
      Trung Quốc) chỉ có hai họ Châu, Trần đời đời làm thông gia với nhau. Thơ 
      Bạch Cư Dị có câu: "Từ Châu cổ Phong huyện, hữu thôn viết Châu Trần, nhất 
      thôn lưỡng duy tính, thế thế vi hôn nhân" (huyện Phong xưa ở đất Từ Châu, 
      có một thôn gọi Châu Trần; một thôn chỉ có hai họ đời đời làm thông gia 
      với nhau)   
      Trong văn học cổ, Châu Trần dùng để chỉ việc kết hôn xứng đôi đẹp lứa. 
  
      ----------------- 
  
      Anh là con trai nhà nghèoNàng mà thách thế anh liều anh lo
 Cưới em anh nghĩ cũng lo
 Con lợn chẳng có, con ḅ th́ không
 Tiền gạo không có một đồng
 Thiên hạ hàng xứ cũng không đỡ đần.
 Sớm mai sang hiệu cầm khăn
 Cầm được đồng bạc để dành cưới em
 Ba hào mua giấy mua tem
 Mời khắp thiên hạ anh em xa gần
 Thiên hạ hàng xứ đồn ầm
 Sơn Tây, Hà Nội đồn ḿnh lấy ta
 Một hào th́ để mua gà
 Bảy xu mua rượu hào ba đi tàu
 Sáu xu mua lấy trăm cau
 Hào tư mua gói chè tàu uống chơi
 Sáu xu gạo nếp thổi xôi
 Với một xu mỡ và mười xu dưa
 Cưới em đồng bạc cũng vừa
 Tính đi tính lại vẫn thừa ba xu.
 
  
      ------------------ 
  
      Anh là con trai út ở nhàAnh đi kén vợ đàng xa quê người
 Thấy em đẹp nói đẹp cười
 Đẹp người đẹp nết lại tươi răng vàng
 Vậy nên anh gởi thơ sang
 T́nh cờ anh quyết lấy nàng mà thôi.
 |