Anh về để áo lại đây
Những khi em nhớ cầm tay đỡ buồn
Anh về xin chớ về luôn
Pḥng loan trăng úa gió luồn thâu đêm.
Anh về đưa nhạn sang thăm
Đêm qua hết đứng lại nằm chàng ơi
Đêm qua hết đứng lại ngồi
Bởi v́ chị cả rụng rời mà ra
Anh về em không biết ǵ đưa
C̣n một trái dừa đương ở trên cây
Khuyên anh ở lại chốn này
Để em về bển (1), cha mẹ rầy em chịu cho.
Anh về em nắm cổ tay
Em dặn câu này anh chớ có quên:
Đôi ta đă trót lời nguyền
Chớ xa xôi mặt mà quên mảng ḷng.
Anh về em ở hai nơi
Cắn răng cách mặt cơ trời khó toan
Dầu ḷng phân rẽ anh sẽ xuống thoàn
Thương ai rớt lụy can tràng quặn đau
Nh́n nhau lụy nhỏ thấm bâu (2)
Than trời trách đất cớ đâu phân ĺa
Ḿnh nói rằng vài bữa ḿnh v́a (3)
Hay là ḿnh muốn phân chia chữ t́nh.
Anh về mua gỗ đóng giường
Mua tre làm vạc, mua luồng làm song
Mua thêm đôi chiếu, cỗ mồng
Rồi ra em vợ anh chồng mới nên.
Anh về nhắn bắc hẹn đông
Có câu trân trọng tạ ḷng biệt li
Xin em đừng có quản ǵ
Anh về mai mốt nữa th́ anh lên
Em đừng thương nhớ mà quên việc nhà.
Anh xa em chưa đầy một tháng
Nước mắt lai láng, hết hăm tám đêm ngày
Răng chừ nước ráo Đồng Nai
Sông Gianh hết chảy, mới phai lời nguyền.
Anh xa em một tháng
Nước mắt em lai láng hai mươi tám đêm ngày
Khi nào gió đánh tan mây
Sông Lam (4) hết nước em đây đỡ buồn.
Ao thu nước gợn trong veo
Gió thu khêu giục, ghẹo người t́nh chung
Buồn tênh cái tiếng thu chung
Đêm thu ta biết vui cùng cùng ai?
Thờ ơ trúc muốn ghẹo mai
V́ t́nh nên phải miệt mài đêm thu
Áo xông hương của chàng vắt mắc
Đêm em nằm, em đắp lấy hơi
Gửi khăn, gửi túi, gửi lời
Gửi đôi chàng mạng cho người đàng xa
V́ mây cho núi nên xa
Mây cao mù mịt, núi nḥa xanh xanh.
-------------------------------
(1) Bển: Bên ấy
(2) Bâu: túi.
(3) V́a: về
(4) Sông Lam:
C̣n gọi là sông Cả hay Lam Giang là con sống lớn nhất của Xứ
Nghệ, dài 432km chảy từ Lào sang.