|
Ca Dao Đất Nước và Con Người.
Chẻ tre bện sáo cho dầy
Chặn (Ngăn) ngang sông Mỹ có ngày gặp em (nhau).
Trai miền Nam như chim Oanh Vũ.
Trai miền Bắc như lũ khỉ rừng xanh.
Gái miền Nam như cành liễu rũ.
Gái miền Bắc như củ khoai lang.
Chim Oanh Vũ đậu cành liễu rũ.
Lũ khỉ rừng xanh ngậm củ khoai lang.
Ai về Cầu Ngói Thanh Toàn,
Cho em (Đợi đây) về với, cùng đoàn cho vui.
Cái Răng Ba Láng Vàm Xáng Xà No
Anh có thương em, xin sắm một con đò,
Để em qua lại mua cò gởi
Chợ Sài Gòn cẩn đá
Chợ Rạch Giá cẩn xi mon
Giã em ở lại vuông tròn
Anh về xứ sở không còn vô ra
Đêm qua bóc uốn một mình
Nghe hơi sương xuống nhớ tình nhân xưa .
Tình nhân xưa bây giờ xa vắng
Nỗi mong chờ cay đắng riêng em.
Than ôi tăm cá bóng chim
Biết đâu đường lối mà tìm hỡi ai .
Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc
Dốc nào cao bằng dốc Nam Vang
Đói no em chịu cùng chàng
Xuống sông ra biển lên ngàn cũng theo .
Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc (3)
Đất nào dốc bằng đất Nam Vang
Một tiếng anh than hai hàng lụy nhỏ
Em có chút mẹ già biết bỏ ai nuôi .
Đèn Sài Gòn (Cầu Tàu) ngọn xanh ngọn đỏ
Đèn Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn lu
Anh về học lấy chữ nhu
Chín trăng em cũng đợi, mười thu em cũng chờ
Đò từ Đông Ba đò qua đập Đá
Đò từ Vỹ Dạ thẳng ngã Ba Sinh
Lờ đờ bóng ngã trăng chênh
Tiếng hò xa vọng nặng tình nước non .
Hôm qua dệt cửi thoi vàng
Sực nhớ đến chàng, cửi lại dừng thoi
Cửi sầu, cửi nhục chàng ơi!
Ngọn đèn sáng tỏ bóng người đằng xạ
Ai về tôi gửi thư ra
Gửi dăm câu nhớ gửi vài câu thương.
Gửi cho đến chiếu đến giường
Gửi cho đến tận Quê Hương chàng nằm.
Chàng về thiếp nhớ đăm đăm
Giường trên, chiếu dưới ai nằm đêm nay .
Chàng về thiếp nhớ lắm thay,
Giường trên chiếu dưới đêm nay ai nằm?.
Kệ Sơn Phượng Lĩnh đôi hàng
Đi về mấy độ ngang tàng vào ra
Ngàn hồng hỏi khách đi qua
Nào ai là kẻ xông pha đứng đầu ?.
Ai về đằng ấy hôm mai ,
Gửi dăm cái nhớ, gửi vài cái thương
Gửi cho đến chiếu đến giường
Gửi cho đến tận quê hương chàng nằm
Vắng chàng em vẫn hỏi thăm
Nơi ăn đã vậy, nơi nằm làm sao?.
Anh đứng Hòn Chồng
Trông sang Hòn Yến
Lên Thăm Tháp Bà
Về viếng Sinh Trung
Non xanh nước biếc chập chùng
Biết bao liệt nữ, anh hùng em ơi .
Biển Thị Nại ùn ùn sóng giận
Đá Phương Mai khăng khắng lòng trung
Nước non là nước non chung
Rửa thù non nước ta cùng phải lo
Thuyền nhỏ, gió to
Anh đừng e ngại
Anh chèo em lái
Cuối bãi đầu ghềnh
Quản gì sóng gió lênh đênh
Ngọn rau tấc đất, miễn đền ơn nhau .
Đường vô xứ Huế quanh quanh
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ
Yêu em anh cũng muốn vô
Sợ truông Nhà Hồ sợ phá Tam Giang
Phá Tam Giang ngày rày đã cạn
Truông Nhà Hồ Nội Tán phá tan
Đường vô muôn dặm quan san
Anh vô anh được bình an em mừng.
Nguồn:Sưu tầm Ca Dao Việt Nam.
Ca Dao & Bệnh Tương Tư |