Home Tìm Ca Dao Diễn Đàn Tìm Dân Ca Phổ Nhạc Tìm Câu Đố Tìm Chợ Quê Góp Ý Toàn Bộ Danh Mục e-Cadao English

Thư Mục

 
Lời Phi Lộ
Lời Giới Thiệu
Cách Sử Dụng
Dẫn Giải
Diêu Dụng
 
Ẩm Thực
Cảm Nghĩ
Chợ Quê
Cội Nguồn
Cổ Tích
Lễ Hội
Lịch Sử
Ngôn Ngữ
Nhân Vật Nữ
Nhạc Cụ Việt Nam
Phong Tục Tập Quán
Quê Ta
Tiền Tệ Việt Nam
Tiểu Luận
Văn Minh Cổ
Vui Ca Dao
 
Trang Nhạc Dân Ca
 
Liên Mạng Thành Viên
Trang Chủ
Hồng Vũ Lan Nhi 1 & 2
Phong Thủy HKH
 

 
 

 

 
   

ĐINH THÁI SƠN 

Câu Hát Huê Tình 

Góp nhặt những câu hát hoặc kim hoặc cổ
để cống hiến cho nam nữ thanh niên lao động
cơn hành sự ngâm nữa đặng quên cả vất vả
và nặng nhọc
Thuận Hòa XB. Chợ Lớn, 1966
 
 
1. Ông Tổng, ông Xã, ông Cả, ông Chủ đông vầy,
Bớ mình ôi,
Bậu sánh so sang trọng, mấy thầy ai hơn?
2. Mình có thương mình chặt tóc mình thề,
Chỉ trời rạch đất, chớ hề bỏ nhau.
3. Vàng mười vô lửa nào phai,
Bớ anh ôi,
Anh nằm đêm anh nghĩ lại coi ai bạc tình?
4. Trời vần vũ mây giăng bốn phía,
Nước biển đông sóng dợn tứ bề .
Biết làm sao cho nên nghĩa phu thê,
Đó chống đây vợ, đi về có đôi.
5. Phừng phừng như hỏa diệm san,
Em nghe lời anh nói ruột gan rã rời.
6. Chuông nhà thờ nghe đổ tiếng mười,
Rạng mai đây phân rẽ, em cười nỗi chi?
7. Bây giờ cầu xây nọ nó thôi xây,
Thời qua với bậu dứt dây can thường.
8. Ba hình nay đã đổi dời, (l)
Bớ nhơn tình ôi,
Bấy lâu găn chắc, (giờ) rã rời tại đâu.
9. Nhà hát bóng chào rào chộn rộn,
Sở chụp hình ngồi đứng chỉnh tề.
Thăm em một chút anh về,
(1) Ba hình: Nơi có dựng nhóm tượng đài 3 người.
Chơi khuya lính bắt, khó bề phân qua.
10. Bước lên xe lửa Biên Hòa,
Tấn Linh anh tới đó, chắc là xa em. (l)
11 . Xứ độc địa người đi ít lại,
Chốn hiểm nguy có vãng không lai,
Bớ anh ôi,
Anh đành phụ rẫy trước (trúc) mai,
Bỏ em than vắn, thở dài nhớ thương.
12. Chỉ tơ đứt mối thình lình,
Bớ bậu ôi,
Vì nghèo nên phải, xa mình sanh phương.
13. Nhìn anh nước mắt rưng rưng,
Bớ anh ôi,
Xúp lê xe chạy, em ngó chừng theo xe.
14. Lộ bất hành bất đáo,
Chung bất đả bất minh, (2)
Lâu nay tôi chẳng biết ý mình,
Ngày nay minh bạch, nhân tình trí tri.
15. Anh đi ngang qua cửa san không vào,
Bớ anh ôi!
Hay là anh có chốn má đào phụ em.
(1) Tấn Linh: Có lẽ Tánh Linh (Bình Thuận).
(2) Lộ bất hành... bất minh: Đường không đi không đến, khuông không động
không kêu.
16. Góc tư góc tám một nắn đồng xu, anh cũng chẳng màng,
Bớ bảy ôi,
Anh sợ e thằng nhỏ dại, thương hàn khó nuôi.
17. Nhứt ngôn trúng, vạn ngôn dung,
Nhứt ngôn bất trúng, vạn sự bất thành, (l)
Em không có dạ gạt anh,
Bớ anh ôi,
Nỡ nào em trao thảm, cho đành dạ em.
18. Gái Đàng Mới, xem tường không mới,
Trai Bến Thành, xét lại chẳng thành.
Ngày ngày qua lại em anh,
Bớ bảy ôi,
Có xu có lúi, mới thành gió trăng.
19. Nhà lạc xon chôn rộn,
Mặc tình khách vãng lai,
Ai ai cũng dụ chữ tiền tài,
Liều thân liễu yếu, bỏ ngoài mái hiên.
20. Một vũng nước trong năm bảy vòng nước đục,
Một trăm người tục một chục người thanh.
Biết đâu nhơn đạo hiền lành,
Trao thân gởi phận mới đành dạ em.
21. Tiếng anh nho nhã đủ tài,
Cửa huyền em đóng chặt,
Đó Sanh luận bài mở ra.
(1) Nhứt ngôn... bất thành: Một lời hay chứa cả vạn lời: một lời nói bậy thì
vạn sự đều hỏng.
Ghe anh lui về Gia Định,
Em thọ bịnh đau liền,
Không tin anh hỏi lại xóm giềng có không.
23. Kìa mã phùng bá lạc,
Nọ bàng điểu ngộ phong,
Qua muốn tường đó dạ dục trong,
Cho hay lòng bưởi dạ bòng thuyền quyên.
24. Một cẳng bước tới, mười cẳng bước lui,
Bớ anh ôi,
Theo anh rất dễ phận tôi vô nghì.
25. Thắp hương vái với ông bà,
Đôi ta kết ngãi, đến già an cư.
26. Nào khi núp bóng trăng tờ,
Bớ mình ôi,
Đôi ta lận đận, bây giờ bậu bỏ qua.
27. Tiền tài như phấn thổ,
Nhơn ngãi tợ thiên kim, (l)
Bớ anh ôi,
Bởi anh nghinh tân yểm cựu, sau tìm đặng đâu.
28. Mấy thu qua bậu ra vào,
Bớ mình ôi,
Nay mình về Vãng, chừng nào mình lên. (2)
(1) Tiền tài... thiên kim: Tiền bạc như đất bột, Nhân nghĩa đáng ngàn vàng.
(2) Vãng (Vĩnh): chi xứ Vĩnh Long.
29. Năm canh qua lăn lộn phòng loan,
Bớ em ôi,
Bậu về Vĩnh Long nọ dặm đàng xa xôi.
30. Em về anh kính gởi chút tình,
Bớ em ôi!
Anh gởi lời kính lạy, bái hình song thân.
31 . Đất Châu Thành anh ở,
Xứ Cần Thơ nọ em về,
Bấy lâu sông cận biển kề,
Bớ anh ôi,
Phân tay mai trước (trúc), dầm dề hột châu.
32. Đêm năm canh thổn thức,
Ngày sáu khắc ra vào,
Bớ ai ôi,
Tôi buồn riêng về phận phòng đào lẻ đôi.
33. Chiếc tàu lặn chạy mau dường gió,
Cái xe hơi chạy lẹ như dông.
Việc ở đời vợ vợ chồng chồng,
Thương nhau cũng vội, dứt. lòng cũng mau.
34. Nghiêng tai tôi hỏi nhỏ con bạn vàng,
Bớ bạn ôi,
Còn thương nghĩa cũ, hay nàng hết thương/
35. Ngọc cầm ai biểu anh buông,
Bớ anh ôi,
Con cá về biển Bắc luông tuồng khó trông.
36. Nước ròng bỏ bãi bảy gánh;
Bớ bậu ôi,
Bậu đem duyên đi bán, đất Châu Thành đều hay. (l)
37.  Em hỏi, anh xin nói lại thật thà,
Ai đồn danh xấu thiếp, em lên tòa biện danh.
38. Kia kìa tam tòa đó,
Nọ nọ khám thất đây.
Thôi thôi xin bậu chớ rầy,
Miệng lằn lưỡi mối, nhiều ngày biết ai.
39. Mình tham nơi sô tố lụa hàng,
Bớ mình ôi,
Bậu đi trưa tối, mòn đàng xuống lên.
40. Đất Châu Thành nam thanh nữ tú,
Trong vườn thú đủ các thứ chim.
Em trách ai mọn dạ kiếm tìm,
Đem lời huyễn hoặc, lỗi niềm tóc tơ.
41 . Bạc lê vẽ sứa em giận đứa măn tơ, (2)
Làm sao mà nghi ngại bá vơ,
Châu hinh em dạo cảnh,
Nó nghi ngờ bán duyên.
42. Tiếc công anh vun quén cây tùng,
Bớ nhơn tình ôi,
(1) Dị bản: Bậu ôm duyên đi bán.
Khắp kinh thành đều hay.
(2) Bạc lê: (tiếng Pháp Parler): nói; vẽ, sửa (mentir): nói dối - (menteur):
đứa nới dối.
Anh săm soi trên ngọn, dưới gốc sùng không hay.
43. Vật bạc tình bất thủ, nhơn phi ngãi bất giao,
Anh nguyền thưởng bậu một dao, răn người lòng mận dạ
đào líu lăng.
44. Nhẫn nhẫn nhứt thời chi khi,
Miễn miễn bá nhứt chi ưu,
Anh chớ nghe người ghen ghét đồ mưu,
Anh cố thù gây oán, gây cừu hại em.
45. Con chim khôn thỏ thẻ trên nhành,
Bớ em ôi,
Anh nghe em than thở bao đàng dứt ân.
46. Trăng còn có khi tròn khi khuyết,
Người ở đời khi thạnh khi suy.
Anh nghe chi lời luận ngu si,
Anh đem lòng kết án, chẳng vì ngỡi xưa.
47. Dầu em có thác xuống suối vàng,
Oan hồn em cũng theo chàng báo oan.
48. Ngựa hay nào sợ đàng dài,
Bớ anh ôi,
Em không học thói bất tài bội phu.
49. Ngày sầu tơ, đêm lại sầu tình,
Anh trách ai gièm xiểm đôi đứa mình lôi thôi.
50. Anh đừng đem dạ đổi dời,
Chớ nghe lời thế sự, rã rời gia cang.
51. Nỡ nào dứt nghĩa lìa tình,
Bớ bạn ôi,
Đây còn thương tưởng sao mình khiến xa.
52. Lại qua đàng mới thấy nàng,
Bớ cựu tình ôi,
Bậu lang vân chi lắm, bậu vào hàng lầu xanh. (l)
53. Tai em nghe anh hỏi mấy lời,
Bớ anh ôi,
Làm người vinh nhục, cuộc đời xưa ni.
54. Trai văn chương kinh sử,
Gái gìn giữ vá may,
Bán buôn nuôi miệng qua ngày,
Bậu tham khăn tua nọ, dõn giày bậu liều thân. (2)
55. Trăng lên khỏi núi sáng ngời,
Bớ em ôi,
Em về em nhớ, những lời qua phân.
56. Lòng tôi thương thiệt mình ôi,
Mình đừng nói chuyện, lôi thôi qua đàng.
57. Căn dươn (duyên) gặp gỡ giữa vời,
ông Tơ dìu dắt, tại trời khiến nên.
58. Anh giơ tay hứng hột sương trời,
Bớ bạn ôi,
Rồi đây xa cách, rã rời đôi phang (phương).
59. Trời ôi sao chẳng xét suy,
Đôi đứa tôi mới ngộ, khiến chi rã rời.
Lang vân: Trắc nết, lăng loàn.
(1)Dõn (giày): Giày phụ nữ, mũi nhọn và thon dài.
60. Hoa hương thơm ong bướm đang mê,
Bớ nhơn tình ôi,
Thương chưa phỉ dạ mình về bỏ đây.
61 . Mù sương sa đượm li bì,
Em giữ lòng trinh tiết, trọng nghì với anh.
62. Trời vân vũ mây phủ tối tăm,
Bấy lâu thổn thức ngã tâm,
Làm sao chung gối, ngồi nằm với nhau.
63. Bây giờ cực khổ bậu than,
Bớ bậu ôi,
Lầu xanh kia ai xúi bậu, dẫn đàng bậu đi.
64. Chốn rẫy quê em an bề hèn khó,
Bớ bạn ôi,
Em chưa có từng, điều đỏ trắng đen.
65. Chỉ tơ dứt mối thình lình,
Bớ bạn ôi,
Bạn về Sa Đéc, lộ trình khó thăm.
66. Anh muốn làm sao gặp mặt liền liền.
Dầu anh có thác, xuống huỳnh tuyền cũng vui.
67. Tôi thương mình lời nói rất lanh,
Bậu ra về, qua nước mắt, chảy quanh theo tròng.
68. Em dầu có thác xuống suối vàng,
Hồn em cũng bận bịu, theo chàng sánh đôi.
69. Sống dương trần mình nổi tôi trôi,
Bớ em ôi,
âm cung biết có sánh đôi chăng là.
70. Anh phân nhiều nỗi đoạn trường,
Ai xuôi nên nỗi, đôi đường rẽ phân.
71 . Đũa tre một chiếc khó cầm,
Thương nhau phải tính, âm thầm sao nên.
72. Nhạn lạc bầy hai ngả kêu sương,
Bớ em ôi,
Cá ao hồ trông nguyệt, đêm trường trông em.
73. Bấy lâu phân cách mặt mình,
Đêm nay phân hết, sự tình em nghe.
74. Cũng vì chỉ vấn tơ vương,
Cho nên lỗi với thung đường mẹ cha.
75. Một ngày cũng đạo phu thê,
Xa anh em cũng nhớ, lời thề nào sai.
76. Đường đi cát nhỏ cỏ mòn,
Bớ anh ôi,
Mấy lời anh nói, em còn ghi xương.
77. Vì anh nên phụ mẫu hoành hành,
Đói no em chịu vậy, rách lành cam tâm.
78. Nhiều nơi phú quới em không màng,
Em quyết chờ cho đặng nghĩa vàng sánh đôi.
79. Thân em nghèo khó quần áo rách tan tành,
Kết dươn (duyên) không xứng, đã đành lui ra.
80. Nguyệt Lão ôi sao ông đành dạ đành lòng,
Đôi đứa tôi như sợi chỉ lộn vòng,
Ông không xe lại kẻo lòng nhớ thương.
81 . Trâm vàng giắt chặt còn rung,
Bớ em ôi,
Em thương anh em kề mặt cho anh hun thỏa lòng.
82. Qua không bỏ bậu luông tuồng,
Bớ bậu ôi,
Làm sao qua xem bậu, mặt buồn không vui.
83. Bông thơm con bướm lăng xăng,
Bớ mình ôi,
Thấy mình có nghĩa, mấy trăng cũng chờ.
84. Rạng mai đôi ngả phân chia,
Sài Gòn anh ở lại, em về Cà Mau.
85. Để anh trở lại gia đàng,
Anh lạy cha mẹ lo đàng giáo dư ơn.
86. Ví dầu cách núi xa sông,
Bớ bạn ôi,
Khuyên em dằn dạ, gắng công đợi chờ.
87. Bậu có chồng rồi như con cá vô tờ,
Bớ mình ôi,
Tôi tương tư nhớ bạn dật dờ đêm thanh.
88. Củi đậu nấu đậu ra dầu,
Bớ mình ôi,
Lấy mình không đặng đây qua cạo đầu đi tu.
89. Khó giữa chợ không màng tới,
Giàu lâm san nhiều kẻ vãng lai.
90. Nhơn tham tài tắc tử,
Điểu tham thực tắc vong. (l)
Làm người lánh đục tầm trong,
Anh không có dạ bưởi bòng gạt em.
91 .Thôi thôi anh chớ có nhiều lời,
Vàng đôi anh lột ráo,
Anh chơi bời nhiều phen.
92. Nói hổ ngươi anh đừng cười em dại,
Bởi thương mình nên phải trần ai.
93. Qua tham vui thua lỡ của nàng,
Bớ mình ôi,
Mình ráng chờ đầu tháng, qua chuộc vàng lại cho.
94. Hiền thần phải trạch quân chi sự,
Lương cầm trạch mộc như thê, (2)
Phận em là gái vụng về ,
Bớ anh ôi,
Tình dươn dầu dứt em chẳng hề nhớ thương.
95. Trai có tài nào lo ế vợ,
Gái có sắc nào sợ ế chồng.  
Khuyên em giữ phận cho đồng,
Bớ mình ôi,
Anh lựa nơi nhơn đạo, chỉ hồng anh gắn xe.
(1) Nhơn tham tài... vong: Người tham tiền thì tất phải hại đến thân, chim
tham ăn ắt có ngày bỏ mạng.
(2) Hiền thần... như thê: Tôi hiền phải chọn Chúa. Muốn làm đàn tốt phải
chọn gỗ kỹ.
96. Giã quới nương đôi phương thiên các,
Dứt vẹn nhơn tình, ai thác mặc ai. (l)
97. Đưa em cho tới xứ Bình Tây,
Bớ mình ôi,
Giao cho phụ mẫu, lòng nầy mới an.
98. Ô rơ voa đây giã bạn ra về, (2)
Bớ ai ôi,
Căn dươn chưa bén, mựa hề phát sê.
99. Nước trong con cá giỡn sao,
Bớ mình ôi,
Đôi ta lịu địu, ngày nào hiệp dươn.
100. Giương cung anh bắn con chim huỳnh ,
Nó sè lông đỡ đạn, nụ mình chẳng bay.
101 . Thấy em dồi phấn anh phải lòng,
Bớ em ôi,
Biết làm sao gá ngỡi (nghĩa) bá tòng với em.
102. Đeo giây chuyền đôi sợi hột vàng thả xuê xang,
Anh liếc xem thục nữ đoan trang,
Bớ Ba Tư ôi,
Anh hỏi em có chốn dươn (duyên) vàng hay chưa.
103. Anh mải mê cờ bạc nên phải lạc nhơn tình,
Bớ bậu ôi,
Thiên các: gốc từ câu: "Thiên các nhất phương" (dưới trời mỗi người một
nơi)
(1) Ô rơ vua tiếng Pháp (Au revoir): chào tạm biệt.
Dầu anh thua cách mấy không bỏ mình tả tơi.
104. Tôi với mình nguyền thệ giữa trời,
Bớ mình ôi,
Giữ đồng sanh tử, ghi lời chớ quên.
105. Ngọc lành còn đợi giá cao,
Bớ bậu ôi,
Đây em chờ người quân tử, em giao nghĩa tình.
106. Anh gắng công.nối sợi chỉ mành.
Bớ mình ôi,
Bao giờ trời khiến, tan tành sẽ hay.
107. Nắm tay con bạn cựu anh khóc ròng,
Bớ mình ôi,
Cũng vì ông chủ đổi, anh dứt lòng nợ duyên.
1 08 . Sống dương trần anh Hớn em Hồ ,
Bớ anh ôi,
Em muốn làm sao đặng, chung mồ với nhau.
109. Căn dươn đây đó dật dờ,
Bớ bạn ôi,
Có thương bậu phải đợi chờ một đôi thu.
110. Anh đâu ly biệt  chớ chàng,
Bớ anh ôi,
đây hẩm hút, em bán vàng nuôi anh.
111 . Anh đứng yên hùng anh không thực lộc chi thê ,
Em khéo xuôi khéo khiến, người chê bạn cười.
112. Người quân tử vận cùng cũng có ,
Đứng (đấng) anh hùng lúc khó phải tùy.
Lầm cơ quờn (quyền) giả nhứt nhì, (l)
Nhục vinh thường thế, luận gì cười chê
113. Ninh thọ tử bất ninh thọ nhục, (21
sống mang tiếng đục, sao bằng thác đặng tiếng trong.
Anh kiến nguy trí mạng, xử lòng bạch minh.
114. Nhìn anh lụy ứa đôi hàng.
Tàu lui ốc thổi, thiếp chàng rẽ phân.
115. Ngày nay loan phụng lẻ bảy,
Bớ anh ôi,
Nam Vang kia xa xứ, khó vầy én anh.
116. Đại mộc lưu giang, bất đắc hồi cố lý, (a)
Em tường bạn nhơn tình hột lụy chứa chan.
117. Áo dài năm nút hở bâu,
Bớ anh ôi,
Thung huyên em hiện tại, em dám đâu tư tình. (4)
118. Chim còn mến cội mến nhành,
Bớ anh ôi,
Anh đây cũng biết nghĩa, sanh thành công cao.
119. Trượng phu anh xử nghĩa vuông tròn,
Bớ anh ôi,
Ngàn năm lưu lạc dạ còn thương anh.
(1) Lâm cơn... thì: Gặp lúc quyền biến:
(2) Ninh thọ... nhục: Cam chịu chết chứ không chịu nhục.
(3) Đại mộc... lý: cây gỗ trôi sông không thể quay về chốn cũ .
(4) Thung huyên: cha mẹ.
120. Thử chuông .cho biết tiếng ngân,
Bớ bạn ôi,
Lọc lừa anh dò dạ, tình nhân nghĩa vàng.
121 . Chợ Bến Thành dời đổi,
Người sao khỏi hiệp tan,
Xa gần giữ nghĩa tào khang, (l)
Chớ tham nơi quờn quới, phụ phàng bạn xưa.
122. Đêm khuya nguyệt lặn sao thanh,
Bớ mình ôi,
Mình với tôi kết ngãi, có thành hay không.
123. Khi nào thanh vắng một mình,
Bớ bạn ôi,
Tôi phân sạ (sự) dĩ, dươn (duyên) tình trước mai.
124. Ngày nào tôi kêu mình đặng bằng mầy,
Gối luôn chung gối dạ nầy mới vui.
125. Em hỏi anh có quyết dạ tào khương,
Bớ anh ôi,
Đây em gắn bó, không vấn vương nơi nào.
126. Mình thương tôi, tôi cũng cám ơn mình,
Bớ mình ôi,
Không tường phụ mẫu, ý tình làm sao?
127. Mình có thương tôi đừng vội tới lui,
Thung đường hay đặng, khó tui gần mình.
Tào khang: chỉ việc vợ chồng.
128. Cửa ngoài có gặp thạch lân,
Bớ bạn ôi,
Nói chơi thì có, nằm gần đây không.
129. Rượu không say, trà tàu say mới lạ,
Quân tử hản tình, ai chạ mặt ai.
130. Sống gởi nạc thác gởi xương,
Tình thương em nhớ lại,
Bớ em ôi,
Em nuôi anh khỏi chốn lao tù, anh xử phải ngãi ân.
131 . Thấy anh vận bỉ lâm nàn,
Em nuôi cho trọn ngỡi nỏ màng trả ơn.
132. Sách có chữ kiến nguy vô dõng,
Câu lâm ương bất cứu mạc yên hùng.
Em thấy anh thời bỉ vận cùng,
Lầm nơi lao khổ, em nuôi giùm lúc suy.
133 Từ đây anh ôm chịu thất tình,
Dựa mai mai gãy, dựa huỳnh huỳnh xiêu.
134. Cây cao bị gió khó trèo,
Bớ mình ôi,
Mình thấy đây vận bỉ lâm nghèo mình xa.
135. Trời cao lồng lộng,
Đất rộng thinh thinh.
Tôi không có dạ phụ mình,
Bởi anh trước bạc, phụ tình ngỡi xưa.
136. Bữa nay tôi thiệt lòng mình.
Còn thương nghĩa cũ hay tình lãng xao.
137. Bao đành bậu dứt nghĩa phụ tình,
Nỡ quên lúc khó, vợ chồng mình đói no.
138. Chẳng nói ra, nói ra chết nửa thân mình.
Bầm nửa lá gan, anh tham nơi tài sắc, anh phụ phàng
ngỡi xưa.
139. Thỏ giỡn trăng con thỏ phải mắc vòng,
Bớ em ôi,
Anh tham vui một thuở mích lòng tình nhân.
140. Ngồi nhân nhân ngỡi mau lìa,
Thất ngôn lời nói, bậu dìa (về) tay ai.
141. Ngồi đây tôi chịu lỗi với nàng,
Bớ mình ôi,
Ghen tương mình bỏ, nghĩa vàng chớ xa.
142. Đêm thanh nguyệt xế sao tà,
Anh nguyện thề tu bị ở nhà với em.

Xem tiếp:  Cadaonamkyluctinhhathuetinh2.htm Cadaonamkyluctinhhathuetinh3.htm

 

 

Sưu Tầm Tài Liệu và Web Design

  Hà Phương Hoài

Kỹ Thuật Truy Tầm

Hoàng Vân

Sưu tầm Nhạc Dân Ca

Julia Nguyễn
Xin vui lòng liên lạc với  haphuonghoai@gmail.com về tất cả những gì liên quan đến trang web nầy
Copyright © 2003 Trang Ca Dao và Tục Ngữ
Last modified: 02/19/15