Giống sam không bao giờ rời nhau, và mỗi khi nước rút, người ta thường thấy
sam đực ôm lấy sam cái như hai vợ chồng người thuyền chài đă ôm nhau bay qua
biển ngày xưa.
Ngày
xưa, có hai vợ chồng người thuyền chài nghèo khó rất mực thương yêu nhau. Một
hôm chồng ra khơi đánh cá, gặp biển động, sóng gió to, không thấy trở về.
Người vợ ở nhà mong đợi không được tin ǵ, nghĩ chồng đă chôn ḿnh vào bụng cá,
thương khóc thảm thiết, muốn đâm đầu xuống biển chết theo, để được gặp lại
chồng ở thế giới bên kia. Trong lúc đau thương, người vợ bỗng nằm mơ thấy một
vị thần hiện ra bảo:
"Ta là Ngư thần, thấy chị chung t́nh với chồng như thế, nên thương t́nh đến
mách bảo là chồng chị hiện đương c̣n sống. Ta cho chị viên ngọc này để vượt
biển mà gặp chồng. Nhưng hăy nhớ kỹ là khi ngậm viên ngọc vào miệng để bay th́
phải nhắm mắt lại và đừng để rơi viên ngọc, không th́ sẽ nguy đến tính mạng".
Chị vợ tỉnh dậy, thấy viên ngọc sáng trong tay, c̣n vị thần đă biến đâu mất.
Đợi sáng ngày, chị ta thử bỏ viên ngọc vào miệng, rồi nhắm mắt lại th́ bỗng
nhiên gió thổi ù ù, rồi cả người nhấc bổng lên không mà bay đi. Đến khi gió
lặng, chị vợ mở mắt ra th́ thấy ḿnh trên một băi cát ở ḥn đảo giữa biển, và
trước mặt là chồng ḿnh. Người chồng đă bị băo làm đắm thuyền trôi dạt đến đây.
Hai vợ chồng bất ngờ gặp lại nhau, hết sức mừng rỡ, kể lại mọi việc từ khi xa
cách, rồi bàn định cùng nhau trở về.
Người chồng ôm ngang bụng vợ, chị vợ bỏ ngọc vào miệng rồi bay qua biển, giữa
đường, anh chồng vui sướng được trở về, hỏi chuyện vợ. Chị vợ mở miệng trả lời,
viên ngọc rơi xuống biển, cả hai vợ chồng ôm nhau ch́m theo, chết hóa thành
đôi sam.
Giống sam không bao giờ rời nhau, và mỗi khi nước rút, người ta thường thấy
sam đực ôm lấy sam cái như hai vợ chồng người thuyền chài đă ôm nhau bay qua
biển ngày xưa.