| |
Thạch Sanh Lư Thông
|
|
|
|
Ngày xưa, lâu lắm rồi, có
một người trẻ tuổi tên là Thạch Sanh. Thạch Sanh rất to lớn, khoẻ mạnh.
Cha mẹ Thạch Sanh mất sớm. Thạch Sanh sống một ḿnh nơi ven rừng, dưới một
cây đa cổ thụ. Thạch Sanh nghèo lắm, chỉ có một cái ŕu để đốn củi đem đổi
lấy gạo ăn, và một chiếc khố. Tuy nghèo nhưng Thạch Sanh rất vui vẻ và tử
tế, hay giúp đỡ mọi người.
|
|
Thạch Sanh có
một người bạn tên là Lư Thông. Lư Thông ở gần chợ với một người mẹ già. Lư
Thông tính t́nh rất gian xảo, hay lường gạt. Thạch Sanh thường đến nhà Lư
Thông chơi v́ cha mẹ mất sớm, Thạch Sanh thương mến mẹ Lư Thông như mẹ của
ḿnh và coi Lư Thông như anh ruột, gọi là anh kết nghĩa |
|
|
Nơi làng Lư Thông ở có một
con xà tinh rất hung dữ. Nhà vua đă nhiều lần sai quân lính tới giết nó
nhưng không sao giết nổi. Nhà vua đành phải xây cho nó một cái miếu thờ và
mỗi năm phải hứa cúng cho nó một người để nó ăn thịt. Được như vậy nó mới
không phá phách và để yên cho dân chúng làm ăn. Mỗi năm, người ta bốc thăm,
ai trúng th́ bị làm mồi cho xà tinh ăn. Nhà vua hứa ai giết được xà tinh
sẽ ban thưởng.
|
|
|
Rủi cho Lư
Thông, anh ta bị rút thăm trúng làm người đem cúng cho xà tinh ăn thịt.
Biết Thạch Sanh là người thật thà lại ở ven rừng không biết nhiều tin tức,
Lư Thông nghĩ cách gạt em kết nghĩa của ḿnh.
Lư Thông mời Thạch Sanh đến nhà ăn cơm.
Sau khi ăn xong, Lư Thông rót rượu mời Thạch Sanh uống rồi nói:
- Tối nay đến phiên anh phải canh gác
miếu xà tinh nhưng mẹ anh lại không khoẻ trong người, anh nhờ chú đi thế
giùm được không? |
|
|
|
|
|
|
Vốn thương mến mẹ con Lư Thông, Thạch Sanh Sẵn sàng đi thế. Nửa đêm,
xà tinh tới miếu để ăn thịt người. Một luồng gió hôi tanh thổi lên,
cây cối ngă rào rào. Thạch Sanh bỗng trông thấy một con rắn lớn hả
miệng hung dữ. Thạch Sanh vội giơ ŕu lên chém.
|
|
Sau một
trận đánh, Thạch Sanh giết được xà tinh. Anh ta chặt lấy đầu rồi nổi
lửa đốt xác. Xác xà tinh cháy rụi. Từ trong đám tro bỗng hiện ra một
cây cung và mấy mũi tên bằng vàng.
|
|
|
Thạch Sanh đeo cung
tên vào người rồi xách đầu xà tinh đem về. Hai mẹ con Lư Thông đang
ngủ say, yên trí là Thạch Sanh đă bị xà tinh ăn thịt mất rồi. Nghe
tiếng Thạch Sanh gọi cửa, hai người sợ hăi tưởng là hồn ma Thạch
Sanh về báo oán. Lư Thông vội qú xuống nói:
- Xin chú hăy tha cho tôi. Mẹ con
tôi hứa sẽ lễ cầu siêu và mỗi năm cúng giỗ cho chú.
Thạch Sanh nghe vậy, biết là Lư
Thông gạt ḿnh. Nhưng vốn tốt bụng, Thạch Sanh không giận, nói:
- Em vẫn c̣n sống đây mà. Xà tinh
đă bị em giết chết đem đầu về đây. |
|
|
Lư Thông thấy Thạch
Sanh không có vẻ giận, vội mở cửa cho Thạch Sanh vào. Qua cơn hoảng
sợ, Lư Thông nghĩ ngay ra được cách gạt Thạch Sanh. Anh ta làm ra vẻ
sợ hăi, lo lắng:
- Chết! Chú không biết là con xà
tinh này đă được vua phong thần hay sao mà giết nó. Chú mang tôi to
lắm rồi, phải trốn ngay đi.
Thạch Sanh tưởng thật, vội trốn
vào rừng. C̣n Lư Thông mang đầu xà tinh lên kinh đô báo tin cho vua
biết chính ḿnh đă giết được xà tinh. Nhà vua mừng rỡ, ban thưởng
cho Lư thông nhiều vàng bạc và phong cho hắn chức một quan vơ.
|
Bấy giờ công chúa con vua muốn kén pḥ mă, bảng yết khắp dân gian, điệp gửi cùng
các nước, nhưng không chọn được ai vừa ư. Một hôm công chúa đi dạo vườn hoa,
bỗng con yêu tinh Đại bàng sà xuống cắp đi mất. T́nh cờ đại bàng bay ngang trên
cây đa có Thạch Sanh đang ngồi thẫn thờ dưới gốc cây. Thạch Sanh thấy vậy, liền
gương cung bắn một phát trúng ngay vào cánh. Nhưng đại bàng rút tên ra rồi tiếp
tục bay đi, Thạch Sanh lần theo vết máu đỏ, thấy đại bàng chui vào một cái hang
rất kiên cố. Chàng đánh dấu lối vào hang và trở về.
|
|
|
Khi nghe tin công chúa bị yêu quái cắp đi mất tích nhà vua đau ḷng xót ruột,
truyền cho lư Thông đi t́m, hứa t́m được sẽ gả công chúa và truyền ngôi cho. Lư
Thông vừa mừng vừa lo, bèn lập mưu mở hội hát xướng trong mười ngày, sức cho
nhân dân đến xem mục đích để ḍ hỏi nghe ngóng tin tức. Tám chín ngày đă qua, mà
không nghe ai nói một lời ǵ về chuyện đại bàng bắt người cả. Tin Lư Thông mở
hội hát xướng đồn đến tai Thạch Sanh, chàng lần về thăm, gặp Thạch Sanh, Lư
Thông tỏ mối lo không t́m được công chúa. Thạch Sanh thật thà mà kể lại về việc
bắn trúng cánh chim. Lư Thông mừng lắm, lập tức nhờ Thạch Sanh dẫn đường, mang
lính đến nơi sào huyệt của yêu quái. Thạch Sanh t́nh nguyện xuống hang t́m công
chúa hộ bạn. |
|
|
Xuống tới đáy
hang, Thạch Sanh đốt đuốc lên và ḍ t́m theo dấu máu khô tới một
căn pḥng. Thạch Sanh trông thấy một cô gái đang ngồi rầu rĩ
trước cửa. Đoán chừng là công chúa, Thạch Sanh nói:
- Xin công chúa đừng sợ. Hăy
đi theo tôi.
|
|
|
Công chúa cho
Thạch Sanh biết Đại Bàng có tài biến hóa và rất hung dữ. Nó bị
mũi tên vàng của Thạch Sanh băn trúng, bị thương nặng đang nằm
trong pḥng.
Thạch Sanh dẫn công chúa đến
chỗ dây tḥng, cột dây vào người công chúa rồi giật dây báo hiệu
cho Lư Thông kéo lên. Không ngờ Lư Thông thấy đă cứu được công
chúa bèn thu dây lại, không thả xuống cho Thạch Sanh lên nữa. Lư
Thông lại sai lính khiêng đá to lấp cửa hang luôn.
|
|
|
Thạch Sanh ḍ dẫm trong hang t́m lối ra. Nơi một ngơ ngách,
Thạch Sanh thấy một cái cũi sắt, trong có một người con trai
đang ngồi rầu rĩ. Thạch Sanh hỏi chuyện. Chàng ta nói:
- Tôi là Thái Tử con vua
Thủy Tề. Tôi bị Đại Bàng bắt giam ở đây đă lâu. Cũi này làm
cho phép của tôi hết hiệu lực. Nhờ người cứu giùm.
|
|
|
Thạch Sanh
phá cũi cho Thái Tử ra. Nhờ phép thần thông của Thái Tử giúp,
Thạch Sanh ra được khỏi hang. Thái Tử dắt Thạch Sanh xuống
thủy cung gặp vua Thủy Tề. Vua Thủy Tề cảm ơn Thạch Sanh đă
cứu con ḿnh, tặng cho Thạch Sanh một cây đàn thần và đưa
Thạch Sanh trở lên mặt đất.
|
|
|
Thạch Sanh
về kinh đô t́m Lư Thông để hỏi cho ra lẽ tại sao lại đối xử
với ḿnh thật xấu. Nào ngờ, Lư thông đổ cho Thạch Sanh tội
ăn cắp vàng bạc rồi giam vào ngục. Trước đó, anh ta đă cho
công chúa uống thuốc làm cho câm để công chúa khỏi kể chuyện
lại với vua cha. Anh ta tự nhận là ḿnh đă cứu được công
chúa và giết chết Đại Bàng. Vua tưởng thật, thưởng cho anh
ta thật nhiều vàng bạc và cho làm quan to.
|
|
Thạch Sanh Lư Thông
(tiếp theo)
|
|
Thạch Sanh
bị giam trong ngục bèn lấy đàn thần ra gẩy. Tiếng đàn thần vang tới
tai Lư Thông th́ nghe như những lời trách móc kẻ hại người. Tiếng đàn
lọt vào cung cấm đến tai công chúa th́ nghe như những lời than. Công
chúa tự nhiên hết câm, đi t́m vua cha. Công chúa cho vua biết chính
Thạch Sanh mới là người cứu ḿnh.
|
|
|
Vua cho thả Thạch Sanh
khỏi ngục và bắt giam Lư Thông chờ ngày xử tội. Thạch Sanh là người
tốt bụng, qú xuống xin vua tha tội cho Lư Thông. Mẹ con anh ta bị
đuổi về làng cũ. Giữa đuờng đi, cả hai bị sét đánh chết.
|
|
|
Thạch Sanh đuợc vua gả
công chúa. Khi vua chết, Thạch Sanh nối ngôi làm vua. Thạch Sanh là
một ông vua tài giỏi và nhân đức, đem lại hạnh phúc cho toàn dân.
|
|
|