Tác giả bài viết này-René le Clère- là hội viên
danh dự Hội Nhà văn Canada, cộng tác viên của Trung tâm nghiên cứu và hợp
tác quốc tế Canada (CECI), đă đến Việt Nam dạy tiếng Pháp tại một trường cao
đẳng ở Hà Nội. Theo yêu cầu của tác giả, chúng tôi giới thiệu với bạn đọc
một cách nh́n của người nước ngoài đối với kiến trúc cổ và sinh hoạt tín
ngưỡng ở nước ta .
|
Lễ hội chùa Láng |
Thỉnh thoảng để tránh cơn buồn ngủ buổi trưa, tôi đi lang
thang đến tận chùa Láng, ở quận Đồng Đa (phía Tây Hà Nội). Giống như những
ngôi chùa khác, đây là nơi để tĩnh tâm. Tín đồ phật tử t́m đến sự b́nh an
cho tâm hồn, để cuốn hút vào việc làm từ thiện, t́m sự thanh thản, quên ḿnh.
Những người trẻ tuổi đến đây để học tập trong yên tĩnh và cầu Phật độ tŕ
cho được điểm cao trong kỳ thi. Sinh viên trường Mỹ thuật tập vẽ kư họa.
Vào ngày rằm và mồng một hằng tháng, tín đồ Phật giáo
thường đến đây. Khách du lịch cũng đến. Đôi khi ngay cả trong bóng đêm dày
đặc, những người trẻ tuổi luyện tập vơ thuật ở sân chùa.
Ở Việt Nam, hầu như mỗi khu dân cư đều có những chùa thờ
Phật riêng. Việc xây dựng một ngôi chùa phải đáp ứng một số điều kiện. Địa
điểm phải linh thiêng, hơi cao để tránh bị ngập lụt. Thông thường quanh chùa
không có dân cư sống tập trung. Chọn địa điểm cũng phải phù hợp với yêu cầu
phong thuỷ, đây là khoa chọn vị trí cho một thành phố, một ngôi mộ hay một
nhà ở, phải phù hợp với quy luật của vũ trụ. Khái niệm về kiến trúc và cảnh
quan thiên nhiên phải được kết hợp với các tiêu chuẩn thẩm mỹ, thiên văn đă
được định sẵn.
Trong khuôn viên chùa thường có một con suối hoặc một cái
ao rộng hay hẹp. Có cả một cái giếng. Đôi khi có một cái ao h́nh bán nguyệt
để tạo nên một sự thăng bằng nào đó giữa âm dương. Nên nhớ rằng trục xây
dựng của chùa nói chung thường hướng về phía Nam hay phía Tây, Nam là hướng
của tâm linh, Tây là hướng của an tĩnh (...).
Một chút lịch sử địa phương Chùa Láng nằm trên đất xă
Láng Thượng, cách trung tâm Hà Nội khoảng 7km. Tuy gọi là chùa Láng, nhưng
tên chữ là Chiêu Thiên tự, hay c̣n gọi là chùa Cả. Quanh khu vực đó ta thấy
có Viện Quan hệ quốc tế (IRI), Trường Đại học Luật, Trường Đại học Ngoại
thương, Đại học Giao thông gần sát ngay Cầu Giấy.
Tất nhiên trong chùa có tượng Phật, nhưng đặc biệt là
tượng Từ Đạo Hạnh (một trong những nhà sư nổi tiếng thời Lư, sống ở Láng,
nhưng tịch ở chùa Thầy) và cả tượng vua Lư Thần Tông. Theo một số tác giả,
chùa này được xây dựng từ thế kỷ XII, dưới triều Lư Nhân Tông, trên mảnh đất
vốn của gia đ́nh cha mẹ Từ Đạo Hạnh. Một số tác giả khác phản bác ư kiến này
mà nói rằng ngôi nhà nơi sinh ra nhà sư là chùa Nền hiện nay (ở phía Tây Bắc
chùa Láng, cách 800 bước, nghĩa là đi bộ hết 10 phút), được xây dựng trên
nền nhà cũ của cha mẹ nhà sư nổi tiếng đó
Theo một số người khác, ngày 7 tháng 3 âm lịch năm 1996,
chùa kỷ niệm 900 năm tỏa sáng. Như vậy chùa được xây năm 1096. Lại có người
viết rằng chùa xây dưới thời Lư Anh Tông (1135 - 1175) . Người khác c̣n viết
rằng những kiến trúc đầu tiên được dựng lên dưới triều Lư (1010 - 1225) mà
không nói cụ thể hơn
Toàn bộ chùa ngày nay được xây lại năm 1666 , đă được trùng tu lại nhiều lần,
nhất là vào giữa thế kỷ XIX và đặc biệt năm 1989, nhưng vẫn giữ lại kết cấu
xưa.
Trong những bia của chùa, đáng chú ư nhất là tấm bia lập
năm 1656. Về mặt nghệ thuật và kiến trúc, đáng lưu ư là hai chiếc cổng đồ sộ
và ngôi đ́nh bát giác.
Hăy đi theo người hướng dẫn
Phải đi t́m những mái nhà ẩn dưới các tán cây cổ thụ rậm
rạp. Khuôn viên của chùa là một ḥn đảo yên tĩnh, biệt lập, xa cách cái ồn
ào chốn thị thành. Không có nhà gác với lầu cao và lan can chạm trổ, không
có những nóc nhọn thếp vàng chọc thẳng lên trời. Ngôi chùa này ḥa lẫn vào
cảnh quan, bao quanh có những ruộng rau, là nơi được coi là đẹp nhất của thủ
đô Việt Nam.
Nếu khách hành hương hay tham quan đến từ đại lộ vành đai
Láng chạy dọc sông Tô Lịch (xưa kia buôn bán tấp nập, trên bến dưới thuyền),
th́ phải đi qua cổng chùa đồ sộ, tiếc rằng đang bị đổ nát. Một con đường đất,
hai bên có những ngôi nhà nhỏ, dẫn đến ngôi chùa cách khoảng 350 bước chân
người lớn.
Người tinh mắt sẽ nhận thấy bên vệ đường hai tấm bia nhỏ
bằng xi măng khuất trong bụi cây và hoa lá, trước khi đến cổng chùa. Tấm bia
ghi bằng chữ Hán, nhắc nhở người qua đường phải ngả nón, xuống ngựa, biểu
thị sự tôn kính đối với thần Phật! Hai tấm bia đó nằm bên phải và bên trái
cổng chính vào chùa, tấm thứ nhất cách 100 bước về phía sông Tô Lịch, tấm
thứ hai cách 80 bước về phía Viện Quan hệ quốc tế.
Hai con voi đắp bằng vôi vữa nằm phủ phục bên phải và bên
trái cổng tam quan, có mái che, yên b́nh chờ đợi nhà vua trở lại cầu nguyện
trong chùa (...).
Vườn, gác chuông, tượng...
Tận phía sau chùa, có một mảnh vườn với hai gác chuông
thấp. Một treo chuông, một treo khánh. Thỉnh thoảng các nhà tu hành đọc kinh
và điểm bằng những tiếng chuông, đánh bằng vồ bằng gỗ.Trong một cái chậu đá
giống như chiếc ḥm thế kỷ XII của Pháp (đáng tiếc là ngày nay đă được làm
lại bằng xi măng), người ta đốt tiền giấy, đốt những lá sớ viết chữ Nho, để
cúng cho những người đă trở về với tổ tiên.
Rồi c̣n có nhà thờ tổ, bên trong có tượng thờ Mẫu (Mẫu
thiên, Mẫu địa, Mẫu thủy), với nhiều pho tượng đẹp. Ở đây có rất nhiều bát
hương. Sự hiện diện của Mẫu, một tín ngưỡng dân gian Việt Nam, được các nhà
sư chấp nhận đưa vào chùa để không xâm phạm đến truyền thống tín ngưỡng bản
địa.
Cuối cùng có một ngôi nhà cất giữ nhiều gươm giáo và 13
tấm bia khắc chữ Nho. Đấy là những bia ǵ? Những bài văn bia có nói đến sự
kiện ǵ quan trọng không? Không ai biết chính xác. Bên ngoài có một hồ nước
nhỏ, h́nh tṛn, có tường thấp bao quanh. Mặt hồ nổi lên những bông sen nở rộ.
Phía sau chùa, du khách c̣n phát hiện thêm nhiều loại cây
(như tre, chuối, cây hoa đạị..), đấy là khu vườn tháp mộ, với mười ngôi mộ
các vị cao tăng, mà tiếc thay nhiều bài minh trên mộ đă bị xoá mờ. Nếu không
làm ǵ bây giờ th́ ngày mai ai c̣n biết được những vị cao tăng đó là ai và
công tích các vị đó như thế nào.
Ngày hội lễ
Vào những ngày rằm và mồng một, tín đồ và du khách, gồm
cả trẻ già, đến chùa rất đông để cầu nguyện, cúng lễ. Bên trong điện thờ,
một không khí thích hợp với việc tĩnh tọa, các tín đồ đi từ ban thờ này đến
ban thờ khác, cắm những nén hương (bao giờ cũng là số lẻ) lên những bát
hương nhỏ. Không có tiếng ồn ào, sự yên tĩnh trang nghiêm luôn được tôn
trọng. Những ngày hội lễ, nhất là vào những ngày đầu năm âm lịch, cạnh cổng
tam quan người ta bày bán hàng vàng mă, giấy bạc giả đô la Mỹ hay tiền địa
phương, để cúng cho tổ tiên đă khuất. Đấy là tục lệ.
Khách tham quan có lẽ sẽ ngạc nhiên, chùa Láng không phải
là nơi tu hành của các vị tăng. Chỉ có các ni sư. Tất cả có 5 vị do một sư
bà đứng đầu.
Buổi tối, khi thành phố Hà Nội đă yên nghỉ trong không
khí nóng bức, từ bên ngoài chùa, người ta nghe thấy tiếng đọc kinh nhịp
nhàng, thỉnh thoảng điểm những tiếng mơ tiếng chuông...
Đi thăm chùa Láng đem lại cho ta một niềm mê say. Các
phật tử và du khách sẽ ngạc nhiên v́ bố cục hài ḥa và cân đối của tổng thể
các dăy nhà, đem lại cho nó một vẻ đẹp kiến trúc vừa rộng lớn nhưng đơn sơ.
Sự thanh thản của nơi đây chỉ có thể làm nảy sinh những t́nh cảm tốt lành.
RENÉ LE CLÈRE
Đ.H. lược dịch Một độc giả ở Hà Nội ông: Ngo Quoc
Truong, gửi e-mail yêu cầu đính chánh như sau: Tôi là cựu sinh viên của
Học viện quan hệ quốc tế, ô Rene là thầy giáo dạy tiếng pháp của chúng tôi
tại trường từ năm 1998-2000. Chị có thể đính chính lại tiêu đề bên trên là
ông đă từng là giáo viên dạy tiếng pháp tại học viện quan hệ quốc tế nhé.
Hà phương Hoài |