|
Trên Đỉnh Phù
Vân
Lyric by Phó Đức Phương
Mênh mang mênh mang Phù Vân Yên Tử
Vi vu vi vu Trúc Lâm thiền tự
Thổn thức nỗi ḷng ai kẻ t́nh si
Nước mắt tràn mi t́m người trong mộng
(huơ huơ huơ huơ huơ)
Lên đỉnh núi cao cách trời ba thước
Xuống đáy thung sâu thăm thẳm sông dài
Vào rừng trúc mai véo von con sáo sâu
Ta khóc ṛng một câu đâu người ta yêu dấu
Bao giờ hết tơ vương?
Ha! Vời vợi đất trời phiêu bạc t́nh si
Giữa chốn huyền không t́m người trong mộng
(huơ huơ huơ huơ huơ)
Như cánh chim ngóng trời lồng lộng
Vương vấn yêu đương (ta) hứng giọt mưa nguồn
một đời khát khao rút ḷng nhả kén sâu
Ta muốn hỏi một câu: Bao giờ thôi tơ vương ?
Mênh mang mênh mang Phù Vân yên Tử
Vi vu vi vu Trúc Lâm thiền tự
Vời vợi đất trời phiêu bạc t́nh si
Giữa chốn huyền không t́m người trong mộng
... t́m người trong mộng
Danh Sơn Yên Tử
Nguồn Báo Bắc Ninh
Ngày 4/8/2004, 09:02 |
|
Phù Vân Yên Tử
Cái tên Yên Tử bắt
nguồn từ tên chùa Ông Yên hay Yên Tự (Yên là tên gọi tắt của đạo sĩ Yên Ḱ
Sinh, người đă đến tu hành và đắc đạo ở đây vào thế kỷ X), sau gọi chệch đi
là Yên Tử. Yên Tử - đất tổ Phật giáo Việt Nam - một thắng cảnh đă từng in
dấu chân biết bao tao nhân mặc khách đến thăm, mở ḷng ḿnh giao ḥa với
thiên nhiên, t́m thi hứng để viết nên những thiên tuyệt bút, như người anh
hùng dân tộc, thi hào Nguyễn Trăi từng mô tả “Vũ trụ chốn cùng xa: biển biếc/Nói
cười ta ở giữa mây xanh”.
Yên Tử là một thắng cảnh ở huyện Uông Bí, tỉnh Quảng Ninh, thuộc vùng đông
bắc của Tổ quốc. Từ Hà Nội có thể đi xe ô tô vượt quăng đường 115 kilômét,
qua thị xă Uông Bí th́ rẽ vào đường Vàng Danh, đi tiếp khoảng 9 kilômét th́
rẽ trái theo con đường dẫn vào khu vực thắng cảnh.
Xưa kia, đường lên núi Yên Tử, lên đỉnh Phù Vân huyền thoại, chỉ có một cách
duy nhất là theo đường đi bộ, len lỏi theo lối ṃn vượt qua bạt ngàn cây cỏ,
dưới tán rừng trúc, rừng thông. C̣n bây giờ, du khách có thêm một sự lựa
chọn: theo đường cáp treo hiện đại vượt quăng đường trên 1 kilômét để có thể
ngắm cảnh núi rừng Yên Tử từ trên cao, sau đó lại tiếp tục đi bộ đến thăm
các điểm khác trong khu vực thắng cảnh. Tuy thế, rất nhiều người vẫn chọn
con đường du lịch truyền thống để thăm toàn tuyến du lịch v́ họ có thể chậm
răi thăm thú tất cả những ǵ mà thiên nhiên đất trời tạo lập nơi đây. Đó là
con đường dài trên 6 kilômét đă được gia cố bởi hàng ngh́n bậc đá xếp, rất
chắc chắn và rất thuận tiện cho dù độ dốc khá lớn. Du khách có thể được nghe
câu chuyện về sự tích cái tên suối Giải Oan trước khi đặt chân lên “đường
tùng”, xuyên qua cánh rừng tùng có nhiều cây cổ thụ trên dưới bảy trăm năm
tuổi, vượt qua dốc Ḷ Rèn (theo các câu chuyện c̣n lưu truyền th́ tại đó xa
xưa có đặt một xưởng rèn công cụ sản xuất và vũ khí). Đến chùa Hoa Yên, du
khách tạm dừng chân để ngắm nh́n một khung cảnh thiên nhiên kỳ thú đă từng
đi vào thơ ca của Huyền Quang Lí Đạo Tái, một trong ba vị tổ của Thiền phái
Trúc Lâm (Trần Nhân Tông, Pháp Loa và Huyền Quang), cho đến nay vẫn là một
h́nh tượng thơ rất đẹp về đề tài trăng: “Cành thông ngời khắp lưỡi trăng đan”.
Bên sườn dốc đường lên núi, du khách bắt gặp một ngọn tháp đá rêu
phong cổ kính được gọi là Tháp Tổ vươn lên trên ngọn núi Trán Rồng (núi Ngọc).
Trong khu vực Tháp Tổ, hai bên tháp có hai giếng nước |
|
tự nhiên được coi là “mắt
rồng” linh thiêng. Theo một nhánh rẽ, đi một quăng đường ngắn là đến thác
Ngự Dội, vào mùa mưa nước tuôn trắng xóa, tạo nên cảnh tượng độc đáo. Ngược
lên độ cao 800 m, du khách ghé thăm chùa Bảo Sái, một trong những ngôi chùa
được xây dựng từ rất sớm trong hệ thống chùa chiền nơi đất tổ của Phật giáo
Việt Nam. Đứng trước sân chùa, có thể bao quát một vùng thiên nhiên thơ mộng:
Ngay phía dưới là những tầng lá ken dày của rừng trúc, rừng thông, xa xa
thấp thoáng những đoạn ngắn của con đường ngược núi, những mái tháp, mái
chùa cổ kính... xa nữa là những ngọn núi nổi lên giữa biển mây trắng bạt
ngàn, nét hư thực ḥa quyện làm cho ḷng người xao động.
Ngược tiếp lên con đường dẫn tới đỉnh núi, du khách được mục kích ḥn Mộng
Phu trông giống như h́nh người mẹ bồng con đứng lặng giữa trời, trải qua
biết bao tháng năm bền bỉ, kiên tâm; một biểu tượng mà tự nhiên tạo dựng tuy
không phải chỉ riêng có ở Yên Tử nhưng vẫn cứ gợi lên trong ḷng du khách
biết bao xúc cảm về thiên nhiên, về thân phận con người.
Quanh quanh theo lối ven theo sườn núi, du khách lên đỉnh Phù Vân, thăm chùa
Đồng ở đỉnh cao nhất của núi Yên Tử (1.068 mét) và cũng là đỉnh cao nhất
trong các ngọn núi ở vùng đông bắc nước ta. Từ nơi đó, vào những ngày quang
mây, trời trong và có nắng có thể phóng tầm mắt ngắm nh́n đất trời theo bốn
phương tám hướng mà cảm nhận vẻ đẹp của đất trời Yên Tử. Xa xa, ở phía bắc
là cánh đồng trải dài của tỉnh Bắc Giang, tiếp theo là cảnh sông Bạch Đằng
chảy trôi lấp loáng, c̣n phía đông là vịnh Hạ Long với hàng ngh́n ngọn núi
lớn nhỏ nhô lên trên mặt biển xanh ngời...
Đến thăm Yên Tử, du khách tận mắt chứng kiến nơi đă từng ghi dấu ấn một thời
gian bỏ triều đ́nh để tu hành của vị vua đầu triều nhà Trần là Trần Thái
Tông (1225 - 1258) vào năm 1237. Rồi bắt đầu từ thế kỷ XIII, nơi đây trở
thành một trung tâm tu hành lớn của Phật giáo Việt Nam, bắt đầu bằng việc
xuất hiện một thiền phái mà pháp chủ là người Việt Nam - đức vua Trần Nhân
Tông (1258 - 1308, ở ngôi vua 1279 - 1293) - Thiền phái Trúc Lâm (trúc lâm:
rừng trúc).
Tiếp theo Trần Nhân Tông, thiền sư Pháp Loa (1284 - 1330) đă trở thành vị tổ
thứ hai của Thiền phái Trúc Lâm khi mới 25 tuổi. Ông là người đă cho xây
dựng nhiều chùa, tạc tượng, độ hàng ngh́n tăng ni, chủ tŕ và hoàn thành in
bộ Kinh Đại Tạng. Những ngôi chùa do ông chủ tŕ xây dựng ngoài khu vực Yên
Tử có chùa Tháp ở Côn Sơn (Hải Dương), chùa Thanh Mai, chùa Hồ Thiên, đặc
biệt là chùa Quỳnh Lâm (Đông Triều), đương thời đặt một tu viện lớn, có pho
tượng Di Lặc bằng đồng do thiền sư Không Lộ đúc cao 6 trượng (24 mét), đặt
trong ṭa điện cao 7 trượng (28 mét).
Vị tổ thứ ba trong “Trúc Lâm tam tổ” là thiền sư Huyền Quang, tên thật là Lí
Đạo Tái (1254 - 1334), vốn ḍng dơi nhà quan, mới 20 tuổi đă đỗ tiến sĩ,
từng làm việc ở Hàn Lâm viện, sau xuất giá tu hành.
Yên Tử, đất tổ Phật giáo Việt Nam, nơi hành hương của các tăng ni phật tử
gần xa, cũng là nơi du khách t́m về để làm giàu thêm vốn hiểu biết địa lư,
lịch sử để thêm yêu thiên nhiên đất nước, quư trọng những trang sử hào hùng,
những di sản văn hóa, tinh thần mà cha ông để lại.
Trich từ: Trung tâm Tin học - Tổng cục Du lịch (TITC)
|