|   | 
      
    Hà Nội đầu ô 
    
     T.L. 
    
    Tôi bồi hồi khi vừa chạm bóng cửa ô 
    
     Ôi nỗi nhớ, muôn đời vẫn thế!
     
    
    1.Ôi câu hát! Chứa chất khắc khoải 
    mà sao đầy ước lệ! Một Hà Nội tâm thức, bắt đầu bằng những cửa Ô: Ô Yên Phụ, 
    Ô Quan Chưởng, Ô Cầu Dền, Ô Đống Mác, Ô Đồng Lầm, Ô Chợ Dừa, Ô Cầu Giấy... 
    Nói như Thạch Lam, “Hà Nội có một sức quyến rũ với các người ở nơi khác”… ở 
    những hang cùng ngơ hẻm của làng xa, hay ở những nương mật thẩm trong rừng 
    núi, ban chiều vẫn có nhiều người ngóng về một phương trời để cố trông cái 
    ánh áng mở của Hà Nội chiếu lên nền trời mây”. Đến gần hơn, bên bờ bắc sông 
    Hồng, những um tùm treo pheo, lớp lớp ao hồ, qua cầu Long Biên là bóng dáng 
    Ô Quan Chưởng trấn giữa phố Hàng Chiếụ Đấy là bóng dáng Hà Nộị Vẫn từ cầu 
    Long Biên nếu rẽ tay trái, lối chừng một cây số theo đê Yên Phụ, đến ngă rẽ 
    xuống đường Cổ Ngư, ấy là dốc Yên Phụ, Ô Yên Phu.. Vẫn văng vẳng trong gió 
    câu ca thuở trước. Câu hát thảnh thơi của t́nh yêu, của khát vọng, cha ông 
    đă từng mơ ước, gửi gắm.  
    
      
         - 
        Trên đê Cổ Ngư
 
      
      
         - 
        Nhớ chữ đồng tâm
 
      
      
         - 
        Hỡi cô đội nón ba tầm
 
      
      
         - 
        Có về Yên Phụ phiên rằm lại sang
 
      
      
         - 
        Phiên rằm chợ chính Yên Quang
 
      
      
         - 
        Yêu hoa anh đợi hoa nàng mới mua
 
      
     
    
    Thật ra, theo nhà nghiên cứu về Hà 
    Nội Nguyễn Thừa Hỷ, khi nhà Lư rời đô về Thăng Long, thành Thăng Long có 4 
    cửa Tường Phù, tức cửa Đông nằm ở ngă tư Hàng Đường-Hàng Cá hiện nay; Đại 
    Hưng, quăng ngă năm Cửa Nam; Diệu Đức-cửa Bắc và Quảng Phúc ở phía tây, đến 
    giờ vẫn chưa xác định được chính xác. Các cửa ô nằm ở ṿng thành phía ngoài 
    cùng, tức thành Đại La (hay c̣n gọi là La Thành). Thành đắp bằng đất, vừa 
    mang chức năng bảo vệ, vừa là đê chống lụt cho cả kinh thành. Đại La thành 
    được sử dụng dựa trên cơ sở tu bổ thành Đại La có từ trước. Mặt đông chạy 
    dọc theo hữu ngạn sông Hồng, như một đoạn đê sông ngày nay, từ Bến Nứa tới Ô 
    Đống Mác. Mặt bắc dựa theo sông Tô Lịch, từ phía nam Hồ Tây cho đến Yên Thái 
    (đường Hoàng Hoa Thám). Mặt tây theo tả ngạn sông Tô Lịch, từ Yên TháI đến 
    Cầu Giấỵ Và mặt nam theo sông Kim Ngưu qua Giảng Vơ, Ô Chợ Dừa, Ô Cầu Dền 
    nối với đê sông Hồng. Tổng chiều dài thành Đại La khoảng 30 km. Thành ở 
    nhiều cửa ộ Ngày ngay không c̣n tư liệu đầy đủ về các cửa thành này, chỉ 
    biết biên niên sử có chép đến các cửa ô Triều Đông (dốc Hoè Nhai), Tây Dương 
    (Cầu Giấy), Trường Quảng (Ô Chợ Dừa), Nam (Ô Chợ Dừa), Vạn Xuân (Ô Đống Mác).
     
    
    Qua những biến thiên lịch sử, đến 
    đời Mạc Mậu Hợp, năm 1751 thành Đại La có 8 cửa, cả thảy có tới 16 ô “Những 
    Ô Vạn Bảo, Ô Thuỵ Chương, Ô Kim Hoa, Ô Tây Long”… giờ hoặc thành những tên 
    phố, tên đường hoặc biến mất (như Ô Tây Long). Những những cửa, những ô giờ 
    chỉ Ô Quang Chưởng-Ô Thanh Hà-Ô Đông Hà, nằm giữa đường đê Trần Nhật Duật rẽ 
    vào phố Hàng Chiếu là hữu h́nh. Biết bao nhiêu triều đại mà mỗi cuộc đời chỉ 
    là khoảnh khắc của thời gian.  
    
    Có một Hà Nội khác hẳn lúc Tô Hoài 
    viết “Quê nhà” và Chu Thiên viết “Bóng nước Hồ Gươm”, khác hẳn lúc Thạch Lam 
    viết “Hà Nội băm sáu phố phường” và Tam Lang viết “Tôi kéo xe”, trên dưới 60 
    năm. Một Hà Nội của hơn 3,2 triệu dân khác với Hà Nội chưa đầy triệu dân của 
    Tô Hoài càng khác xa với Thăng Long vài trăm ngàn người của hơn hai thế kỷ 
    rưỡi về trước. Hà Nội không phải ba sáu mà đă hơn 400 phố. Bao nhiêu lối vào, 
    chẳng ai có ư định thống kệ Bao nhiêu lối vào là bấy nhiêu cửa ộ Mới đây mà 
    đâu đă như xa lắm, khi vùng ven nội vẫn c̣n ở Ô Cầu Dền, Ô Đống Mác, Ô Chợ 
    Dừa, Ô Đồng Lầm, Ô Cầu Giấy… “c̣n san sát  nhà tranh đèn dầu, vườn tre, 
    ruộng lúa, con lợn ủn ỉn, con gà te tái”… quen thuộc như một vùng Sơn Nam, 
    Kinh Bắc. Thật thế, nếu lấy Tháp Rùa làm tâm điểm, quay một ṿng tṛn 3600, 
    trong phạm vi bán kính 3km là chạm hầu hết cả cửa ô, trừ Ô Cầu Giấy, xa hơn 
    một chút, khoảng 4km. Các cửa ô giờ nằm sâu trong nội đô, giữa trung tâm Hà 
    Nội nơi tấc đất là hàng chục tấc vàng.  
    
    Bước qua Ô Quan Chưởng vào đến Hàng 
    Chiếụ Đỏ rực màu hạnh phúc, giờ cả phố không c̣n ai bán chiếu mà chuyển sang 
    buôn bán chữ cắt sẵn trang chí phông màn đám cưới, thùng đựng tiền mừng. Đi 
    thêm chút nữa là Hàng Bồ. Giờ t́m măi, chịu không xác định đâu là sân gác 
    thượng của một nhà in, nơi ở đấy tiểu đội của Bạch Ngọc Liễn đă dùng súng 
    trường bắn rơi một máy bay trinh sát Pháp khi liên khu I đường c̣n trong 
    ṿng vây của mùa đông năm 1946. ấy là chiếc máy bay đầu tiên của Pháp bị bắn 
    rơi trong cuộc kháng chiến. Ngă năm Ô Chợ Dừa, nơi giao nhau của các con 
    đường, con phố La Thành-Khâm Thiên-Tôn Đức Thắng-Nguyễn Lương Bằng giờ vui 
    lắm. Quán bia hơi bà béo mở suốt ngàỵ Đông nhất lúc chập tốị Chủ yếu dân 
    công chức ít tiền ngồi nhậu, thêm sự nhập hội của cánh xe ôm về khuyạ Ô Đông 
    Mác, Ô Cầu Dền giờ chỉ là một định danh, không dấu vết.  
    
    2. Đáng gọi là cửa ô đến giờ may ra 
    c̣n Cầu Giấy, được xác định ranh giới giữa thành phố cũ và mới bằng con sông 
    Tô Li.ch. Đứng ở ngă tư Ô Cầu Giấy, đi thẳng một quăng ngắn là làng Ṿng, 
    nơi khi trời bắt đầu hiu hắt gió heo may, khi gió sớm mưa chiều, trong nỗi 
    nhớ heo hắt, Vũ Bằng, người tự nhận là một trong ba “thằng họ Vũ” làm nên 
    nền báo chí Việt Nam mới tới hạt cốm Ṿng xanh mướt như hạt ngọc: “Lô vẫn 
    sông Lô, cốm cốm Ṿng”. Làng Ṿng nơi chỉ cần bán mấy chục mét vuông đất là 
    có tiền trăm triệu, tiền tỷ trong tay, chẳng mấy ai c̣n làm cốm, c̣m cơi 
    kiếm từng ngh́n. Mà có c̣n th́ giỡ cũng dùng máy, tuyệt nhiên không c̣n vang 
    vọng tiếng giă cốm. Từ Ô Cầu Giấy rẽ phải, dọc theo đường Láng vài bước chân 
    là làng láng với vô số những căn nhà bốn năm tầng nguy nga đổ bóng xuống 
    những khoảnh ruộng “húng Láng” yếm thế.   
    
    Mới hơn chục năm trước, từ bên này 
    cầu, bước mấy bước qua bên kia là những ao hồ, tre pheo ven đường. Thêm một 
    đoạn đường, hồ sen Nghĩa Tân ngan ngát giữa trưa hè, xung quanh là những bạt 
    ngàn chuốị Giờ nơi ấy mọc lên khu đô thị Làng quốc tế Thăng Long mà mỗi căn 
    hộ lên tới trên 1 tỷ đồng. Cầu Giấy,  từ một ngă tư giờ cũng trở thành ngă 
    năm, nơi phân biệt địa giới hành chính giữa nội thành cũ và nội thành mới, 
    đêm cũng như ngày rừng rực ánh ánh sáng từ tấm bảng quảng cáo điện tử hắt rạ 
    Lạ thế, phồn hoa là thế nhưng chính nơi ấy, sang thế kỷ 21 đă bốn năm, đêm 
    đêm cái “chợ mát ban đêm” của Thạch Lam quăng 70 năm trước vẫn họp đều đặn 
    từ ba giờ khuyạ Không phải họp ở trong mà họp giữa đường, do những người có 
    lẽ không bước chân vào chợ ngày nàọ Trước kia, là những tấm thân uốn cong 
    dưới gánh nặng, giờ là những chiếc xe máy thồ đèo, ngồn ngộn rau xanh mà 
    người điều khiển xe như con nhái bén ôm lấy bó raụ Những mới rau tươi mới 
    hái, c̣n ướt sũng sương đêm hay là nước mát, rỏ từng giọt xuống đường thành 
    một vệt dàị Đủ các thứ rau và quả… những bông cải mềm mại và ngon lành, bên 
    những mớ cần hay muống mượt tươi, khiến ta nghĩ đến những ao xanh rờn như 
    tấm thảm ở thôn quệ Dưới ánh đèn đường và trong luồn gió thoảng đêm khuya, 
    đấy là một phiên chợ của cái mát mẻ, non tươi, “phiên chợ xanh” của cả Hà 
    Nộị Những thức hàng mong manh ấy không thể đợi được cái ánh sáng gay gắt của 
    ban ngày để mà héo úa, nên trước khi trời sáng, trước khi phiên chợ chính 
    thức bắt đầu họp dưới máI tôn th́ phiên chợ xanh đă tàn.    
     
    
     Nơi nào năm 1946 Tô Hoài, nhà văn 
    của Tổng Bưởi đứng tần ngần nh́n về xa xa, phía Chèm Vẽ, phẳng lừ xanh biếc 
    cỏ vệt đê sông Hồng và lấp lánh ánh nước Hồ Tâỷ Nơi nào  vào một ngày cuối 
    năm 1946, tướng Vương Thừa Vũ, chỉ huy mặt trận Hà Nội đi bộ về phía đồng 
    Giảng Vơ đương râm ran tiếng súng ác liệt? Chịu, không thể h́nh dung nổị 
    Càng không thể h́nh dung nổi những trận đánh ác liệt, nơi cánh quân triều 
    đ́nh của Hoàng Tá Viêm ở Sơn Tây phối hợp với quân Cờ đen của Lưu Vĩnh Phúc 
    phục kích, giết chết đại uư Francis Garnier, viên chỉ huy quân Pháp trong 
    cuộc đánh chiếm Hà Nội lần thứ nhất năm 1873. Mười năm sau, đến lượt Henry 
    Rivière bị giết chết trong trận Cầu Giấy lần haị   
    
    3. Đă có lần, những người tâm huyết 
    với Hà Nội định bàn chuyện dựng Khải Hoàn Môn đón chào Thăng LongĐDông Đô-Hà 
    Nội 1.000 năm. Cũng khấp khởi niềm vuị Hà Nội sẽ có một Khải Hoàn Môn hoành 
    tráng giống như một Khải Hoàn Môn sừng sững giữa đại lộ Champ Elisé của 
    Paris tráng lê.. Khải Hoàn Môn có thể là một cổng chào, một biểu tượng cổng, 
    cũng có thể là một tuyến phố, tuyến đường với những vật thể kiến trúc bố cục 
    thành chuỗi, tạo h́nh ảnh động về cổng, tạo h́nh tượng cho cửa ộ Nhưng rồi 
    xem ra ít có ư kiến đồng thuận. Khải Hoàn Môn không phải là văn hoá phương 
    Đông mà là sự cóp nhặt của phương Tây thế kỷ 19 trở về trước chứ sang thế kỷ 
    20, chẳng nước nào c̣n xây Khải Hoàn Môn nữạ Ngẫm ra cũng đúng thật.  
     
    
    Cách đây không lâu lại có thêm cuộc 
    thi Cửa ô phía Nam Hà Nộị 100 đồ án dự thi, rốt cuộc chọn đồ án của nhóm tác 
    giả thuộc Công ty HAAI trường Đại học Kiến trúc Hà Nội đoạt giải nhất. Các 
    nhà chuyên môn, nhất là những vị trong ban giám khảo tấm tắc khen đồ án thể 
    hiện được khái niệm cổng mà không phải là cổng, h́nh tượng đầu rồng gần gụi 
    nhưng tổ hợp thành chuỗi tạo cảm giác biến trượt, đô.ng. Yếu tố khả dĩ quy 
    lại ở h́nh ảnh quen thuộc của cộng, h́nh tượng rồng, lối bố cục đơn giản tạo 
    hiệu quả mạnh và chất “thượng vơ hào hoa” như nhóm tác giả đặt tên cho 
    phương án. Cửa ô phía Nam ghi dấu cuộc tiến công thần tốc của hoàng đế Quang 
    Trung tiến ra kinh thành Thăng Long, đánh đuổi 29 vạn quân xâm lược nhà 
    Thanh và lưu dấu ấn về những con “rồng lửa” của quân dân Thủ đô những ngày 
    kiên cường chiến đấu bảo vệ bầu trời Hà Nội năm 1972… Người xem, nghe thuyết 
    tŕnh thấy cũng có lư. “Tuy nhiên, đấy mới chỉ là ư tưởng từ một cuộc thi, 
    chưa gợi giải pháp mới về cửa ô cho Hà Nộị H́nh thức kiến trúc cũng chưa 
    hiện đại và chất Hà Nội của công tŕnh c̣n quá lẩn khuất”, nghe các nhà 
    chuyên môn góp ư, thấy cũng có lư dù chẳng mấy ai nắm bắt được chất Hà Nội 
    là ǵ. Nhà Hà Nội học Nguyễn Vinh Phúc nhận xét, thực ra nói “cửa ô” th́ 
    cũng chưa chính xác lắm. Phải đi qua được th́ mới gọi là cửa Ô. 
    
    Những “Ô” vẫn tồn tại trong tâm 
    khảm người Hà Nội và cửa ô chỉ có ở mảnh đất nàỵ Chữ “cửa ô” giản dị và thân 
    thuộc của Hà Nội c̣n bỏ ngỏ chờ đợi một khái niệm với, một h́nh ảnh kiến 
    trúc mớị   
    
    4. Những cửa ô, nếu có thể th́ đặt 
    ở đâủ ở phía Bắc, đă có thời UBND TP.Hà Nội định đặt giữa bùng b́nh, nơi 
    giao nhau của Quốc lộ 1A từ Lạng Sơn về và Quốc lộ 5 từ Hải Pḥng lên, coi 
    như một cửa ộ Phương án ấy sau cũng bị huỷ bỏ. Hà Nội thêm quận mới, từ 
    huyện Gia Lâm, giờ một phần thành quận Long Biên, quăng bùng binh ấy nằm 
    giữa quận mớị  
    
    Phía Nam, nơi dễ mở cửa ô nhất, có 
    lẽ. Nơi ấy đă có bức tượng 3 mũi trên của trận đánh đồn Ngọc Hồi năm 1789, 
    giờ đang tranh căi nên là một Khải hoàn môn, một cổng chào hay là một con 
    đường?  
    
    Khó xác định cửa ô nhất có lẽ là 
    phía Tây thành phố. Hà Nội phát triển mạnh về hướng Tây Bắc. Nơi ấy, quận 
    mới Cầu Giấy sẽ là trung tâm hành chính trong tương lai Thủ độ Kế sát là 
    huyện ngoại thành Từ Liêm. Nhưng đường sá, nhà cửa đă san sát, có thể chẳng 
    bao lâu nữa cũng trở thành quận mới, thật khó phân biệt rạch ṛi đâu phố, 
    đâu làng.  
       |