| 
         
         
        
        Giữa thế kỷ XVI, khi Hội An đă là trung tâm buôn bán sầm uất ở phía 
        Nam th́ Đà Nẵng mới là vị trí tiền cảng, trung chuyển hàng hóa, tu sửa 
        tàu thuyền.  
          
        
        Đầu thế kỷ XVIII, vị trí tiền cảng của Đà 
        Nẵng dần dần trở thành thương cảng thay thế cho Hội An, nhất là khi kỹ 
        thuật đóng tàu ở châu Âu phát triển với những loại tàu thuyền lớn, đáy 
        sâu, ra vào vịnh Đà Nẵng dễ dàng.  
        
        Năm 1835, khi vua Minh Mạng có dụ: 'Tàu Tây 
        chỉ được đậu tại cửa Hàn, c̣n các cửa biển khác không được tới buôn bán' 
        th́ Đà Nẵng trở thành một thương cảng lớn bậc nhất miền Trung. Tiểu thủ 
        công nghiệp địa phương phát triển với những ngành sửa chữa tàu thuyền, 
        sơ chế nông lâm hải sản; dịch vụ thương mại cũng phát đạt.  
        
        Sau khi xâm chiếm toàn bộ đất nước ta vào 
        năm 1889, thực dân Pháp tách Đà Nẵng khỏi Quảng Nam và đổi tên thành 
        Tourane, chịu sự cai quản trực tiếp của Toàn quyền Đông Dương.  
        
        Đầu thế kỷ XX, Tourane được Pháp xây dựng 
        trở thành một đô thị theo kiểu Tây phương. Cơ sở hạ tầng xă hội, kỹ 
        thuật sản xuất được đầu tư. Các ngành nghề sản xuất và kinh doanh được 
        h́nh thành và phát triển: Sản xuất nông nghiệp, tiểu thủ công nghiệp, 
        chế biến hàng xuất khẩu (chè, lương thực, thực phẩm, nước ngọt, nước đá, 
        rượu, nước mắm, cá khô), sửa chữa tàu thuyền, kinh doanh dịch vụ. Cùng 
        với Hải Pḥng và Sài G̣n, Tourane trở thành trung tâm thương mại quan 
        trọng của cả nước.  
        
        Năm 1950, Pháp trao trả Đà Nẵng cho chính 
        quyền Bảo Đại.  
        
        Tháng 3/1965 các đơn vị thủy quân lục chiến 
        Mỹ đổ bộ vào Đà Nẵng và thiết lập ở đây một căn cứ quân sự hỗn hợp lớn. 
        Năm 1967, Đà Nẵng được Mỹ ngụy ấn định là thành phố trực thuộc Trung 
        ương và xác định mục tiêu xây dựng Đà Nẵng thành trung tâm chính trị, 
        quân sự, văn hóa cho vùng I và II chiến thuật. Mỹ cho xây dựng ở Đà Nẵng 
        các căn cứ quân sự và kết cấu hạ tầng: sân bay, cảng, kho băi, đường sá, 
        công tŕnh công cộng, cơ sở thông tin liên lạc, lập tín dụng ngân hàng. 
        Khu kỹ nghệ Ḥa Khánh sản xuất oxygen, acetylene, bột giặt, xay xát, dệt... 
        ở thời kỳ này công nghiệp được phát triển ở mức độ cao hơn: các khu kỹ 
        nghệ thay thế cho công trường thủ công. Tuy nhiên, chiến tranh đă để lại 
        hậu quả nặng nề, hàng trăm ngh́n dân quê phải chạy vào các trại tỵ nạn, 
        các khu ổ chuột đô thị; tệ nạn xă hội tăng nhanh, sản xuất không phát 
        triển. ....  
           |