|  Nguồn 
	Khoahoc.net 
			
			
			Xác Ướp Gần 400 Năm ở Việt Nam 
					
					  
	
					Năm 
					1639, ở chùa Đậu, thuộc quận Thường Tín, Tỉnh Hà Tây miền 
					bắc Việt Nam, cách Hà Nội khoảng 50 cây số về hướng nam, có 
					một vị sư trụ tŕ tục danh Vũ Khắc Minh. Theo truyền thuyết, 
					một hôm sư quyết định nhập niết bàn bằng phương pháp thiền 
					định 100 ngày, trong thời gian ấy sư yêu cầu tăng chúng 
					không được lai văng vào nơi sư tọa thiền. Ba tháng mười ngày 
					sau, khi mở cửa thiền đường chư tăng mới hay sư đă viên tịch 
					tự bao giờ nhưng nhục thân dù không hề bị thối rửa mà lại 
					c̣n tỏa hương thơm. Các tăng bọc xác sư bằng giấy bạc rồi 
					sơn phủ bên ngoài bằng một loại dầu sơn mài. Sau đó sư được 
					lồng kiếng và đặt trên một bệ thờ trong chính điện. Từ đó 
					đến nay vị sư vẫn nguyên vẹn h́nh hài tuy có vài vết nứt 
					xuất hiện ở phần đầu và hai chân. 
					
					  
					
					
					            Ngoài những điều ghi nhận được từ các truyền 
					thuyết, các khoa học gia vẫn chưa lư giải được do đâu mà 
					nhục thân của sư vẫn không bị phân hủy. Suốt mười năm nghiên 
					cứu, họ không t́m thấy một chứng tích ǵ cho thấy vị sư đă 
					được tẩm ướp để ǵn giữ được lâu đời theo những phương pháp 
					ướp xác thông thường. Các khoa học gia chỉ tạm kết luận là 
					xác thân của vị sư đă tự khô…một cách tuyệt mỹ bởi tất cả cơ 
					quan nội tạng vẫn c̣n nguyên bên trong cơ thể. Mọi thứ đều 
					khô toàn hăo đến độ trọng lượng chung gồm xương cốt và các 
					cơ quan nội tạng nay chỉ nặng chừng 7 kg. 
					
					  
					
					
					            Trong Chùa Đậu, ngoài vị sư Vũ Khắc Minh, c̣n có 
					thêm xác ướp của vị sư khác tên là Vũ Khắc Trường. Hai ông 
					vốn là chú và cháu thuở sinh tiền, đều lần lượt trụ tŕ chùa 
					vào giữa và cuối thế kỷ thứ Mười Bảy. Họ có pháp danh là Từ 
					Đạo Chân và Từ Đạo Tâm. Cả hai đều viên tịch trong thế liên 
					sen tọa và nhục thân vẫn c̣n măi đến ngày nay. Thời gian và 
					khí hậu ẩm thấp ở miền Bắc tuy thế cũng đă phần nào gây hư 
					hại lên nhục thân hai vị. Xác của sư Vũ Khắc Trường có một 
					lỗ lớn ở ngực, nhiều vết nứt ở bụng, và lung lay ở ngón tay 
					cùng chỗ xương sống. Như đă đề cập ở trên, các nhà khoa học 
					ở Việt Nam đang ráo riết phục hồi những hư hỏng nếu không 
					mùa mưa sắp đến có thể gây cho tượng đổ sụp. 
					
					
					            
					 
					
					
					Tượng của sư Vũ Khắc Minh trong lồng kính. 
					  
					
					
					Năm 
					1983, nhà nhân chủng học Nguyễn Lân Cương cùng các cộng sự 
					viên đă cho di dời hai tượng về Hà Nội để rọi quang tuyến và 
					làm các thử nghiệm khoa học. Qua các tài liệu về kỹ thuật 
					ướp xác, ba điều kiện ắt có và đủ để thực hiện được việc này 
					là: tẩm ướp xác bằng thuốc, lấy hết năo trên đầu, và moi hết 
					tim gan phèo phổi trong bụng. Thế mà các thử nghiệm khoa học 
					không cho thấy có chứng tích nào của các dược liệu dùng ướp 
					xác, ảnh chụp quang tuyến cho thấy năo bộ vẫn y nguyên, cả 
					các cơ quan trong bụng cũng thế. Điều làm kinh ngạc và không 
					thể giải thích được đối với các nhà khoa học ngày nay là tuy 
					nguyên vẹn nhưng chỉ nặng 7 ki lô và không hư hại với thời 
					gian. 
					
					   
					
					
					            Hiện nay các khoa học gia phải ra tay để bảo tồn 
					cho xác ướp của sư Vũ Khắc Minh được trường tồn và ngăn 
					không cho những loại siêu vi xâm nhập, họ phải túc trực làm 
					việc ngay tại chùa, không dám di chuyển tượng đi nơi khác. 
					Những đường nứt được bồi lại cùng với loại dầu sơn mài họ 
					lấy mẫu từ trên xác ướp. 
					 
					  
					
					
					
					            Theo lời kể lại rằng vào năm 1947 quân Pháp đốt 
					phá chùa gây hư hại nặng khiến dân làng địa phương phải tạm 
					dời hai tượng đến một nơi gần đó để thờ tự. Cùng năm ấy sông 
					Hồng bị vở đê, hai tượng bị nước cuốn đi mất. Đến khi t́m 
					lại được th́ chỉ tượng của Vũ Khắc Minh là không hề hấn ǵ, 
					tượng của Vũ Khắc Trường v́ hư hỏng nên được bồi lại bằng 
					cát trộn với vôi và mật ong. 
					
					   
					
					Chùa Đậu 
					
					
					
					            Vị sư trụ tŕ hiện nay cho biết sự nguyên vẹn 
					của nhục thân vị sư tiền nhiệm đối với thời gian là minh 
					chứng cho thấy với tấm thân tạm bợ con người có thể đạt đến 
					cảnh giới cao hơn nếu biết tu chứng theo lời Phật dạy. Cũng 
					theo lời các vị cao tăng cùng các nhà khảo cổ Việt Nam, năo 
					và các cơ quan nội tạng tuy là những thứ dễ bị lên mốc và 
					thối rửa nhưng dưới mắt người có niềm tin tôn giáo, nhất là 
					Phật Giáo, hai vị sư này trong khi hành thiền đă đạt đến mức 
					đại định, lửa Tam Muội giúp đốt sạch nhục thân và các tế bào 
					sống khiến những phần mềm trong cơ thể tuy c̣n nhưng đă bị 
					đốt khô hết rồi. 
					
					  
					
					
					            Nếu lịch sử dừng ở đây th́ hẳn Chùa Đậu chỉ vang 
					danh với hai pho tượng vô giá, vốn là một niềm tự hào cho 
					dân tộc Việt nói chung và Phật Giáo VN nói riêng. Nhưng 
					không, chưa hết đâu, nhân loại khắp thế giới, nhất là giới 
					khoa học đang nôn nóng hướng mắt về Chùa Đậu v́ lo lắng cho 
					t́nh trạng của hai pho tượng mà Việt Nam nâng lên hàng báu 
					vật quốc gia. Hai pho tượng đang tiếp tục suy đồi mà bàn tay 
					khoa học chưa ngăn chận được. Nguyên nhân do nơi đâu? Thiên 
					tai, hỏa hoạn hay ô nhiễm môi sinh? Hay hai pho tượng vẫn 
					‘sống’ với ước nguyện chỉ tồn tại đến hơn 300 năm? Vấn đề 
					không c̣n là tài chánh. Sau thời gian báo động ban đầu, thế 
					giới thi nhau đổ tiền vào cứu giúp v́ với họ đây cũng là di 
					sản của thế giới nữa. Vấn đề là chưa t́m ra được nguyên nhân 
					để mà chận đứng. Tháng bảy năm rồi, Pḥng Dịch Vụ Văn Hóa và 
					Thông Tin Tỉnh Hà Tây có triệu tập một hội nghị ở Chùa Đậu 
					với hy vọng thu thập được những ư kiến khoa học xây dựng; 
					nhưng tiếc thay đă không ghi nhận được một kết quả nào cụ 
					thể. Tưởng cũng cần nhắc lại, cách đây ba năm, kẻ gian lẻn 
					vào chùa định cướp đi pho tượng, bị phát giác đă đâm chết 
					một tăng sĩ trẻ tuổi rồi chạy thoát. 
					
					  
					
					
					            Hiện ở Việt Nam, người ta được biết có đến 5 pho 
					tượng (từ người sống), dĩ nhiên tất cả đều là nhục thân của 
					các cao tăng Phật Giáo. Ngoài hai vị nêu trên c̣n có tượng 
					của Từ Cao Hạnh ở Chùa Thầy cũng thuộc Tỉnh Hà Tây,  Chuyết 
					Chuyết ở Chùa Phật Tích, Bắc Ninh và Như Trí của Chùa Tiêu. 
					
					  
					
					
					            Sư Như Trí tịch năm 1723 hiện nhục thân được thờ 
					ở Chùa Tiêu, thuộc Tỉnh Bắc Ninh, cách Hà Nội vài chục cây 
					số về hướng bắc. Cũng tư thế liên hoa tọa, các cơ quan trong 
					cơ thể vẫn c̣n nguyên. Tượng của vị sư này cũng đang trong 
					t́nh trạng suy đồi, hai cánh tay bị rớt khỏi cơ thể từ chỗ 
					khớp ở cùi chơ.  
					
					
					            Những chuyên gia lo phục chế pho tượng đă ngạc 
					nhiên v́ t́m thấy dưới lớp sơn mài đầu tiên là một tấm đồng 
					dài 65 cm và rộng 22 cm dùng để chống phần lưng của pho 
					tượng. Đây là lần đầu tiên họ t́m thấy một kỹ thuật tương tự 
					được dùng tại Việt Nam.  
					
					  
					
					
					
					Tượng sư Như Trí ở Chùa Tiêu, Bắc Ninh
					 
					
					
					            Qua nghiên cứu, người ta được biết lúc sinh thời 
					ông là một người cao 1m65, và viên tịch ở tuổi từ 45 đến 50. 
					Ngày nay tượng cân nặng 34 kg, chiều cao ở thế ngồi là 78,5 
					cm; hiện được lưu trữ trong lồng kính có bơm chất nitrogen. 
					  
					
					
					            Tượng được phát hiện cách đây 30 năm, v́ trong 
					thời chiến tranh nên không được bảo quản đúng mức. Kể từ năm 
					2002, sau cuộc thăm viếng của các cao tăng thuộc hai chùa 
					Trúc Lâm và Yên Tử, tượng được phục chế và được đem trưng 
					bày cho công chúng vào xem.   
	   |