Gốm Việt thời kỳ tiền sử
3:48, 07/09/2004
Hoàng Lâm - VTV2
Tại khu vực hang Hoà Bình - một trong những di chỉ
tiền sử tiêu biểu của Việt Nam - các nhà nghiên cứu đã tìm thấy rất
nhiều hiện vật khảo cổ. Trong góc khuất của hang, bên cạnh những di
vật đá và vỏ nhuyễn thể, các mảnh vụn gốm đơn giản cũng được tìm thấy
khá nhiều. Và đó cũng chính là một trong những chứng nhân của lịch sử
mà quá khứ đã ưu ái giành cho các nhà nghiên cứu.
Sự phân công lao động thời kỳ
này chưa phát triển, số lượng vỏ nhuyễn thể cũng cho thấy nông nghiệp
chưa có vai trò lớn trong đời sống các cư dân và sự xuất hiện của gốm
lúc này cũng chưa thể xác định rõ ràng được mức độ tham gia vào đời
sống của những cư dân tiền sử. Nhưng vào thời kỳ đồ đá mới thì nông
nghiệp trồng lúa đã xác định được chỗ đứng của mình. Những phôi khảo
cổ của hạt thóc cháy tìm thấy được ở đây đã nói lên điều này. Vậy sự
ra đời và phát triển của nông nghiệp thời tiền sử có mối liên kết thế
nào với việc chế tác đồ gốm? Chính mục đích sử dụng ban đầu của đồ gốm
đã đưa ra câu trả lời chính xác nhất cho câu hỏi này. Những tác phẩm
gốm sơ khai đã chứng kiến cả một quá trình tiến hoá của cư dân tiền sử
nơi này, nhưng cũng có thể chúng chính là tác nhân quan trọng của quá
trình ấy. Căn cứ vào những mảnh gốm vụn được tìm thấy, có thể hình
dung lại phần nào vai trò bước đầu của gốm, đó là do nhu cầu đồ đựng
cho những sản phẩm nông nghiệp ngày càng phát triển mà chỉ có những
sản phẩm đất nung mới có thể đáp ứng được. Đa Bút và Quỳnh Văn là hai
trung tâm văn hoá ven biển ở thời kỳ tiền sử, song Cái Bèo được coi là
di chỉ sớm hơn đó. Những dấu vết tìm thấy ở không gian Hoà Bình, Bắc
Sơn cho phép các chuyên gia kết luận về một không gian sản xuất gốm
ngoài trời xưa kia. Những loại lương thực sản xuất ra ngày càng nhiều
buộc phải có dụng cụ lưu giữ chống hư hỏng, và như vậy hình thức lưu
giữ đơn giản như thời gian trước không còn phù hợp nữa, do đó đồ gốm
trở thành những đồ dùng hữu dụng nhất. Căn cứ vào những mảnh gốm vụn,
các chuyên gia có thể đánh giá được rõ ràng những dữ liệu liên quan
tới chất lượng gốm thời kỳ này.
Do độ nung chưa cao nên những
mảnh gốm rất dễ mềm và mủn khi bị ẩm hoặc chôn dưới đất, những hoa văn
gốm lúc này cũng chỉ dừng lại ở trình độ đơn giản nhất, chất lượng đất
tạo nên xương gốm còn chưa chọn lọc và phương thức mới ở ngoài trời
tại nơi cư trú. Lúc bấy giờ, theo phán đoán của các chuyên gia, những
cư dân tiền sử ở Việt Nam sử dụng nguyên liệu có sẵn là đất ngay tại
nơi cư trú để tạo ra khuôn đồ đựng của mình rồi mới đưa vào các lò
nung ở ngoài trời. Thao tác ban đầu của họ vẫn đơn giản chỉ là việc
tạo ra một dụng cụ với một chức năng cụ thể là làm đồ đựng, cũng chính
vì vậy mà hầu hết các phôi khảo cổ tìm được ở vào giai đoạn này đều có
hình thức giống nhau là khá đơn giản về chất lượng xương gốm và hình
dáng mảnh vụn. Do việc tạo xương gốm đơn giản nên bề mặt của các sản
phẩm gốm được chế tạo thời kỳ này không có được độ mịn như thời kỳ
sau. Nhưng cùng với thời gian, nông nghiệp mà đặc biệt là kỹ năng
trồng lúa của các cư dân tiền sử ngày càng có những bước tiến liên tục
đã kéo theo sự tiến bộ trong việc sản xuất ra đồ gốm.
Một trong những công đoạn của kỹ
thuật viên phòng sưu tầm Bảo tàng lịch sử cần làm sau khi đã xác định
được niên đại là phải tìm ra được chất liệu xương gốm và cách tạo vân
trên sản phẩm. Sau khi gắn chặt lớp đất chuyên dụng vào bề mặt trong,
ngoài hiện vật và chờ cho khô, người ta bắt đầu bóc lớp đất ấy ra.
Những chi tiết của hoa văn sản phẩm gốm sẽ hiện lên trên khuôn đất một
cách rõ ràng, và điều bất ngờ là những hoa văn đó được hình thành bởi
các nan tre. Thuở ban đầu, hầu hết những đồ vật và các sản phẩm nông
nghiệp thường được đựng trong các sản phẩm tre đan, sau đó, với những
phát hiện đầy tính ưu việt của đồ gốm, việc chế tạo gốm cũng có những
nguyên tắc nhất định. Người ta sử dụng chính những sản phẩm tre đan
thường ngày ấy rồi bao bọc ra bên ngoài một lớp đất sét trước khi đem
nung thành những đồ vật đất nung mà ta gọi là đồ gốm, tuy lúc bấy giờ
còn sơ khai. Sự hình thành đồ gốm lúc này vô tình đóng một vai trò rất
quan trọng trong đời sống của cư dân tiền sử. Việc xuất hiện của đồ
gốm không chỉ giải quyết được nhu cầu về đồ đựng các loại hạt nông
nghiệp, mà nó còn được họ lợi dụng vào nhiều công việc khác nữa. Sự
tồn tại của các bình gốm cho phép các cư dân tiền sử đun nấu nhiều món
ăn mà trước đây họ không thể thực hiện được bởi không có những dụng cụ
đun nấu phù hợp. Đây có thể coi như một bước tiến lớn và rất quan
trọng trong cơ cấu bữa ăn của chủ nhân khu vực này, họ đã có thể ăn
chín những đồ ăn lỏng, điều mà trước đó không thể thực hiện được.
Trước đây, khi không có những
dụng cụ đun nấu, các cư dân tiền sử chỉ có thể thực hiện việc nướng
chín với các đồ ăn khô như thịt động vật hay các động vật nhuyễn thể
khác. Vào thời gian sau, khi tiến bộ về nông nghiệp đã đưa những chủ
nhân ấy đứng trước những thuận lợi thì việc chế biến thức ăn chín ở
dạng lỏng đã giúp nhiều cho sự tiến hoá của chính họ. Thức ăn chín ở
dạng lỏng giúp cho loài người có được sự tiến hoá mạnh mẽ về chất. Các
tập tục chôn người chết hay nhiều hoạt động khác đã hình thành, điều
mà trước đây chưa bao giờ họ thực hiện. Có thể nói, sự xuất hiện của
đồ gốm và công việc chế tác đồ gốm thời kỳ này đã có những tác động
đáng kể tới quá trình tiến hoá của những cư dân tiền sử ở Việt Nam.
Những hiện vật gốm tìm thấy được ở vào giai đoạn này tuy còn rất thô
sơ từ hình dáng cho tới chất lượng và cách tạo hoa văn, song việc chế
tạo ra chúng chính là một bước nhảy lớn của những chủ nhân nơi này sau
giai đoạn tạo ra các dụng cụ bằng đá. Cùng với nông nghiệp và các
phương thức phân công lao động, sự có mặt của đồ gốm vào giai đoạn này
đã tạo dấu ấn cho một giai đoạn phát triển mới của cư dân tiền sử Việt
Nam, và chúng cũng chính là nhân chứng chứng kiến cả một thời kỳ phát
triển và tiến hoá từ thời kỳ đồ đá mới của các cư dân nơi đây. Do
nguyên nhân xuất hiện của đồ gốm là đáp ứng nhu cầu lưu trữ các loại
hình lương thực nên cấu tạo của hầu hết các sản phẩm gốm thời kỳ tiền
sử mang nặng tính chất thực dụng hơn so với thời kỳ sau. Cũng bởi tính
chất cư trú lúc bấy giờ của họ là sinh sống cộng đồng trong một địa
vực lớn như hang động, nên các đồ dùng trong sinh hoạt của họ cũng
biểu hiện nặng nề tính cộng đồng, và điều đó đã làm nên một đặc tính
quan trọng cho các sản phẩm gốm thời kỳ này. Lúc này đây, do sự phát
triển đặc trưng của cư dân tiền sử là sinh sống tập trung trong những
hang động, thêm vào đó là trình độ phát triển của những dụng cụ lao
động chưa đạt tới trình độ cao nên hầu hết các sản phẩm gốm thời kỳ
này đều chỉ được phát hiện ở trong phạm vi cư trú chứ chưa có quy mô
lớn hơn như thời kỳ sau. Thời điểm xuất hiện gốm ở Việt Nam được nhận
định là tương đối sớm, và có lẽ gốm không chỉ có mặt tại đây như một
chứng nhân cho sự phát triển và tiến hoá của các cư dân tiền sử Việt
Nam, mà chúng còn đóng vai trò là tác nhân quan trọng cho quá trình
đó.
Trở lại
với không gian của thời kỳ tiền sử qua gian trưng bày của Bảo tàng
Lịch sử Việt Nam, người ta có thể dễ dàng nhận thấy sự xuất hiện song
hành của gốm Việt Nam trong suốt cả quá trình tiến hoá của dân tộc
thời kỳ tiền sử. Thời gian đã chứng minh cho tất cả những hoạt động
của con người trong cả một quá trình lâu dài đều ít nhiều gắn bó với
công việc sản xuất ra các sản phẩm nhất định, và gốm ở đây chính là
loại sản phẩm ấy, song người ta biết rằng không chỉ trong giai đoạn
tiền sử này, cả những thời kỳ tiếp theo, gốm Việt đều xác định chỗ
đứng của mình trong tiến trình phát triển của dân tộc. Những mảnh gốm
đơn giản cho thấy không chỉ một quá trình phát triển của một ngành
nghề để tạo ra sản phẩm phục vụ cuộc sống, hơn thế nữa nó còn thể
hiện được khả năng sáng tạo của một cộng đồng cư dân trong nỗ lực tìm
đến sự hoàn thiện trong cuộc sống. Cũng từ đó, nền tảng của một khu
vực văn hoá được sơ bộ hình thành để tạo nên sự khác biệt giữa những
khu vực khác nhau trong một không gian sinh sống. Quá trình tham gia
vào lao động của nhân loại đi từ những bước khởi đầu sơ khai nhất cho
tới đỉnh cao của nghệ thuật thời gian sau. Sự góp mặt của các sản phẩm
gốm vào quá trình ấy cũng không nằm ngoài quy luật đó. Từ những ý đồ
phục vụ nhu cầu đời sống hàng ngày cho tới khi hình thành được cả một
hệ thống tư duy dù còn sơ khai về vũ trụ, về đời sống, trong một giai
đoạn không dài, gốm tiền sử đã để lại dấu ấn không dễ phủ nhận. Từ
những hoạt động thường ngày để tạo ra của cải nuôi sống con người, cho
tới khi những hoạt động ấy đưa con người tới một mức độ phát triển
nhất định, gốm Việt cũng đi được cả một quãng đường dài. Sau thời kỳ
tiền sử mà Cái Bèo là tiêu biểu thì văn hoá Việt và gốm Việt chuẩn bị
bước sang một giai đoạn mới với những gương mặt của Đa Bút và Quỳnh
Văn.