VỀ THĂM QUÁN HẸN

Đã lâu lắm không về thăm Quán Hẹn...
Kiếp giang hồ thường vất vả ngược xuôi
Đến hay đi, chẳng bận tâm lưu luyến
Lòng dửng dưng nhìn vật đổi sao rời .

Tưởng rằng quên, bởi nghe lòng thanh thản
Khi trở về thăm thành phố cổ xưa
Trường Đồng Khánh, dòng Hương Giang trầm lặng
Cảnh thật buồn trong một buổi chiều mưa .

Nhờ công việc, đã làm quên suy nghĩ
Nhờ thời gian đôi lúc đã khuây sầu
Dù nhớ về, lòng thản nhiên như gió
Đến tình cờ rồi mất hút đêm thâu

Bước phong trần bỗng tình cờ qua phố
Ngõ thân quen lại níu kéo bóng hình
Ôi kỷ niệm tràn về đầy vũng nhớ
Đành quay lưng, chôn chặt mối sầu tình .

BCN

***
NHỚ

Về thăm Huế, không quên thăm Quán Hẹn
Bên dòng sông con nước vẫn trôi xuôi
Nhìn cảnh chiều, nắng nhạt nhòa bao phủ
Bỗng nhớ anh, nỗi nhớ chẳng xa rời.

Đã từ lâu lòng không còn bình thản
Khi nhớ về kỷ niệm thuở xa xưa
Trời Tây Lộc, cây hoa gạo đỏ thắm
Tháng năm buồn, vẫn ẩn hiện trong mơ

Hình bóng cũ quyện trong từng ý nghĩ
Khi một mình, nhìn nắng úa giăng sầu
Nhớ về anh, nhớ ánh nhìn say đắm
Đã làm lòng thao thức suốt canh thâu

Và chiều nay, khi một mình trên phố
Nỗi nhớ thầm đã khắc bóng in hình
Anh xa quá, mong gì ngày gặp lại
Có còn không một chút nghiã chút tình ?

HONG VU LAN NHI
4/16/11