Ðổi Thay
thơ
Xả
Hơn tám năm chịu sống lưu
đày, tưởng rằng, sự sự sẽ đổi
thay, nhưng mọi dự
tưởng đều tan như mây khói. Xác vật ta đã thay
đổi nhiều. Tâm thức của ta vẫn mãi là
ta. Từ lũy
tre làng, tới bờ dậu trước ngõ, con vàng con mực
vẫn mãi quấn quýt bên chân của ta. Ta hãy nghe Hà
Huyền Chi giãi bầy tâm sự qua bài Tình Quê:
- Dĩ vãng tủi nghèo thời
nhỏ dại
- Với anh là báu vật gia
tài.
Thật thế qua bao năm sống trong
một xã hội vật chất thừa mứa, con người đã đi tìm
sự đổi thay, nhưng hầu như mọi người đều vẫn mãi
giữ khư khư những gì của quá khứ. Những kỷ niệm
của thời xa xưa đã đưa ta vào một thế giới mới
hầu như không thực - đó là thế giới của thèm khát,
thế giới của mờ ảo. Dù rằng chỉ là mờ ảo, nhưng
chính ta đã được sống, đã sống với những cái gì
rất thật, nó thật từ cội rễ của tâm
linh. Những
lúc đó mới là lúc hạnh phúc nhất của những ngày
tha hương.
- Lời giới thiệu
- của cụ Hồng Liên Lê
Xuân Giáo
Tôi được người bạn
vong niên và trung niên (bạn không kể tuổi) là Hà
Phương Hoài gởi tới tập thơ "Ðổi Thay" và
nhờ cho biết ý kiến.
Tôi đã đọc đi đọc lại
nhiều lần và tôi cảm thấy Hà Phương Hoài quả là
một nhà thơ xuất sắc, thơ có thi hồn, thi tứ, thi chất
và thi vị... Vậy tôi có vài lời giới thiệu cùng quý
vị đồng hương.
Ðể kết thúc tôi xin có
một câu đối:
Nhiệt huyết một bầu, chính
chính đường đường, quyết lấy văn chương làm võ khí
Trùng dương muôn dặm, ưu
ưu ái ái, nguyện đem chính nghĩa diệt gian tà
Hồng Liên Lê Xuân Giáo
1983
Lật
qua trang1
|