NHỚ NẮNG
Trời đã trưa rồi, nắng trốn đâu
Mênh mông mây xám cuốn giăng màu
Hàng cây rũ lá chờ hơi ấm
Bốn bề lạnh lẽo khuất chìm mau.
Không gian u ẩn, người mong ngóng
Một bóng hình xa -xa rất xa-
Gió ở bên trời bay lồng lộng
Thêm kiếp tha phương, nỗi nhớ nhà.
Nắng đã quên về gây nhớ nhung
Lòng nghe giá buốt tựa mùa đông
Nhớ vẫn miên man, sầu bất tận
Giọt lệ tràn mi rớt lạnh lùng.
Bao giờ nắng ấm toả bầu trời
Niềm vui giàn trải khắp muôn nơi
Mong ngày xum họp duyên đầm ấm
Kẻ đấy, người đây bớt ngậm ngùi.
HONG VU LAN NHI
8/18/10
*
Ta ở nơi này, nàng ở đâu ?
Nhìn làn mây xám phủ một màu
Nhớ quá lối về vùng Tây Lộc
Một khoảng trời thơ đã lướt mau .
Đường đời đôi ngả hoài trông ngóng
Con đường thiên lý ngút ngàn xa
Huế vẫn muôn đời trong trí nhớ
Cho dù đang sống kiếp xa nhà .
Gió lạnh mùa thu áo tím nhung
Nhớ o gái Huế, nhớ vô cùng
Nhớ mái tóc thề buông lơi lả
Nhớ những ngày mưa lạnh chiều đông .
Bao giờ gặp lại người năm cũ
Ta sẽ dừng chân một hướng thôi
Trở về Tây Lộc thời xưa bé
Hạnh phúc bên nhau hưởng suốt đời .
BCN
*
Mang kiếp lang thang biết về đâu
Cuối trời mây tím ngắt một màu
Từ thuở ra đi lìa cố quận
Tháng đợi năm chờ cuốn hút mau .
Mắt mẹ đã mờ vì mong ngóng
Đứa con còn rong ruổi đường xa
Bao năm cách trở con chưa thể
Cùng mẹ an vui dưới mái nhà .
Mẹ chẳng bao giờ mơ áo nhung
Khăn vuông che buốt giá mùa đông
Áo bông bạc mầu không đủ ấm
Mưa gió từng cơn rít lạnh lùng .
Nhớ mẹ nhiều đêm đứng ngó trời
Hai mẹ con mình ở mỗi nơi
Mơ ước ngày nao về quê cũ
Con sẽ chăm lo mẹ suốt đời .
hph
Nhớ Nắng–Những dòng thơ trữ tình mang ý thơ đẹp trong tình cảm thiết tha:
“Không gian u ẩn, người mong ngóng
Một bóng hình xa -xa rất xa-
Gió ở bên trời bay lồng lộng
Thêm kiếp tha phương, nỗi nhớ nhà”
(HVLN)
Dáng đẹp lãng mạn của ý thơ càng đậm đà qua vần thơ họa :
“Đường đời đôi ngả hoài trông ngóng
Con đường thiên lý ngút ngàn xa
Huế vẫn muôn đời trong trí nhớ
Cho dù đang sống kiếp xa nhà .”
( BCN )
Và tuyệt làm sao ! HPH đã đưa ý thơ đẹp tỏa rộng hơn và bay cao cao hơn :
“Mắt mẹ đã mờ vì mong ngóng
Đứa con còn rong ruổi đường xa
Bao năm cách trở con chưa thể
Cùng mẹ an vui dưới mái nhạ"
( HPH )
LT ngưỡng mộ sự cảm hứng cùng tâm tình của ba thi nhân HVLN – BCN – HPH trong
nghệ thuật xướng họa thơ !
--------------------------------------------------------------------------------
Edited by - langthang09 on 08/18/2010 22:06:41
Đẹp đời, đẹp ta hay vì đẹp tình em
Có em đời lâng lâng
Dẫu đi giữa phong trần
Cây trơ cành trụi lá
Vẫn đẹp như trời xuân
Đường trắng, băng thạch nhũ
Tấu nhạc cõi thiên thai
Thời gian như đứng lặng
Vui nỗi vui, thật dài
Khói thuốc cuộn tròn bay
Lửng lơ em, hình hài
Cười tươi như hoa mộng
Nơi nơi hạnh phúc đầy
Với em đời đẹp hơn
Không em đời trống trơn
Thiếu em ta chẳng có
Ngay cả những giận hờn
hph
------------------------------------------------------------------------
Hoài tôi phải nể anh LT quá thôi. Bài thơ đã lâu lắm, ngay chính tác giả cũng
không nhớ đã cất đâu, mà được anh LT đem trở lại đây .
Cám ơn anh LT thật nhiều . Bái phuc. Bái phục .
hph
------------------------------------------------------------------------
LT vốn hay lang thang trên cõi ảo thấy dáng thơ đẹp nào cũng mời về đây để chia
sẻ cùng các bạn ngưỡng mộ ...huống chi lại gặp được những vần thơ đẹp trữ tình
của bạn mình là LT vội vàng đưa về hoa viên Quán Hẹn ngay đó mà
Mến chúc anh HPH vui và càng vui hơn mỗi khi hoài niệm nha
Mấy Bài Thơ Xưa
HUẾ
Buớc theo mấy nhịp cầu
Má lúm đồng tiền sâu
Áo trắng thơm hoa buởi
Đôi mắt chiều Vân Lâu
Nhớ Đông Ba, người tình
Những đôi guốc thật xinh
Chi mô mà lạ rứa
Bóng nhỏ em một mình
Bên kia là tả ngạn
Ướt gót mềm sông Hương
Anh ngồi buồn trong quán
Đón em lúc tan trường
Bay thấp qua Đồng Khánh
Nghiêng cánh tìm áo em
Những nụ cười thần thánh
Ngước nhìn cánh chim quen
Sánh vai qua Tràng Tiền
Khẽ vuốt mái tóc mềm
Em lắc đầu e thẹn
Ngại ngần còn chưa quen
Gọi em “găp được không ?”
Sao nhớ Huế qúa chừng
Em cười nói như hét
Già rồi bỏ đi ông
Lê Hải
VỚI HUẾ
Theo Em ngây thơ nguyện cầu
Chắp tay cúi mặt thật sâu
Xin Yêu Thương như hương bưởi
Thoảng nhẹ và bền rất lâu
Bắt chước Em chép thơ Tình
Trên trang giấy tím xinh xinh
Trao Em bài "Chi Lạ Rứa"
Ngắm em cười mỉm một mình
Theo Em từ bên tả ngạn
Xuống lên nát một dòng Hương
Chờ Em ngồi mòn ghế quán
Đò đưa mỗi buổi đến trường
Trắng quá áo Em Đồng Khánh
Hồng thơm một nụ yêu Em
Tình Yêu trong veo thần thánh
Đẹp như lúc mới vừa quen
Cùng Em qua cầu Trường Tiền
Gió nhìn em cũng chợt mềm
Giữ nhé em niềm e thẹn
Trên đôi tà gió chưa quen
Hỏi Em có nghe trong không
Hạnh phúc sáng ngời vô chừng
Trái tim ngập tràn tiếng hát
Và tình ta thì mênh mông
Đặng Lệ Khánh
TÌNH HUẾ
Aó trắng Đồng Khánh qua cầu
Nhìn dòng Hương nước chảy sâu
Ngan ngát mùi thơm dạ lý
Dư hương phảng phất bền lâu.
Mắt em Đồng Khánh đa tình
Nón bài thơ nghiêng, rất xinh
Thoáng nhìn mà sao thương rứa
Bước chân gót nhỏ một mình.
Em bên kia bờ tả ngạn
Dầm chân dưới bến sông Hương
Biết chăng, có người say đắm
Tình si thức trắng đêm trường.
Em vẫn là em Đồng Khánh
Trong tà aó tím riêng em
Em mang nỗi buồn thần thánh
Trần gian ai dám làm quen.
Aó bay theo gió Tràng Tiền
Quấn quít từng bước chân mềm
Bỗng dưng má hồng e thẹn
Bắt gặp đôi mắt chưa quen.
Mây bay lãng đãng từng không
Lòng sao thấp thỏm quá chừng
Đâu đây câu hò tiếng hát
Lan vào trời đất mênh mông.
HONG VU LAN NHI
Người Em Đồng Khánh
Một chiều đi qua cầu
Nhìn giòng nước thẳm sâu
Nhớ về khung dĩ vãng
Một trời Phu Văn Lâu!
Trên giòng đời đan tình
Em trong tà áo xinh
Nghiêng nghiêng vành nón thẹn
Sợ ai mô dòm mình!
Ta từ Cầu Ga xuống
Chung đường, chung giòng Hương
Bình Linh và Quốc Học
Cũng một giờ tan trường
Bên kia sân Đồng Khánh
Thấp thoáng mờ dáng em
Hoa Phượng hồng nở rộ
Theo hoài bước chân quen
Thừa Phủ hay Tràng Tiền
Ngất ngây suối tóc mềm
Trên đường xưa lối cũ
Tìm đâu bóng thân quen?
Ngày nay qua khoảng không!
Yêu em như vô chừng!
Năm mươi năm hụt hẫng
Em nhạt nhòa mênh mông!
haphuonghoai
| |
|