Với Thi Văn Sĩ Hà Huyền Chi
Ướt Giao Thưà
Sắp tân xuân rồi đó em ơi
Chán đời lữ thứ, chán thân tôi
Nửa đời luân lạc, c̣n luân lạc
C̣n nhớ quê nhà, nhớ chẳng nguôi
Hiếu với quê và trung với em
T́nh nhà, t́nh nước đều vô duyên
Bao năm gươm súng mà quê mất
Em cũng bây giờ một bóng chim
Thắp nén hương ḷng ngùi tiếc thương
Cho người gục ngă chốn sa trường
Góc rừng, đáy biển phơi xương lạnh
Người sống ngu ngơ chật phố phường
Xa rồi ước cũ với mơ xưa
Cái héo trong ḷng, cái vẫn chưa
Chim Việt, ngựa Hồ c̣n nhớ nước
Đầu xuân tôi khóc ướt giao thừa
hahuyenchi
Lộc Giao Thừa
Giao thừa đây lạnh quá người ơi
Hăm chín năm rồi tôi, chẳng tôi
Rảo bước cô đơn chờ lộc tới
Thẫn thờ thương nhớ măi nào nguôi
Lộc nào sánh với lộc bên em
Khi phải năm dài kiếp bẽ duyên
Tương ngộ đêm đêm về ảo ảnh
Lúc bừng mắt dậy lạc đường chim
Hương ḷng man mác ngút ngàn thương
Em vẫn xa mơ tít dặm trường
Trước ngơ đèn ai soi bóng nhạt
Đêm xuân heo hút lạnh thôn phường
Thương em năm tháng vẫn như xưa
Bên đó giờ đây em dậy chưa
Hay phải tranh vai cùng cỏ dại
Mong sao có chút lộc giao thừa
haphuonghoai
|