- Thoảng
chiều hôm mặt trời chìm trong tuyết lạnh
- Cửa
ngõ tâm hồn chợt thoáng hoang vu
- Rượu
nốc hoài tìm chôn khoảng trống
- Chất
men nồng đốt cháy tâm tư
-
- Ly dù
cạn tình riêng vẫn nặng
- Nén
đau thương quên cuộc phong trần
- Châm
thêm nữa, chén nầy, dăm chén nữa
- Rượu
đã đầy sao ta vẫn bâng khuâng?
- ờ
- Cơn
gió lạnh lủa qua cửa mở
- Tưởng
như mình đang chết giữa hồng hoang
- Xung
quanh người ta thách nhau cạn chén
- Thấm
vào tim như gươm lụt đâm càn
-
- Tình
dở cuộc khi hứa trao ngưòi thuở đó
- Ðếm
tay nầy tám bận tuyết buồn rơi
- Ðồng
nội trắng làm lòng buốt giá
- Hận
cho đời tan cuộc chơi vơi
Rượu
trở đắng môi mềm chẳng biết
Uống
càng nhiều càng thấy chơi vơi
Nhìn
đáy cốc như muôn mầu chói rạng
Ngó
xung quanh ta thấy vạn chân trời!
Trong
ảo tưởng ta coi đời cỏ rác
Chén
xong rồi ôi thực tại hư vô
Trong
khoảnh khắc hình em về ảo não
Ðứng
trâng nhìn ta trơ trẽn bơ vơ!
Em
lặng lẽ quay về vùng ảo giác
Ta
thẹn thùng khi men rượu đà tan
Trong
tâm thức lời thề xưa trở lại
Xoáy
tâm can khi ta mê mải lửa lần.
Ta chỉ
biết rượt đòi theo ảo ảnh
Muốn
quên em theo mộng công hầu
Ta
đâu nghĩ hình em hoài khắc đậm
Chẳng
xóa mờ theo ngày tháng thương đau!
Nay đã
rõ rượu không là trợ lực
Giúp
ta quên giọt lệ khóe mắt nàng!
Rượu
không xóa mờ, Tên
nàng trong tâm tư tủi nhục
Của
kẻ nửa đời mất nước lang thang
Khi
tỉnh rượu trong cảnh đời phiêu bạt
Thêm
một làn nhắc lại thâm tâm
Ta
khó có thể Quên lời thệ nguyện,
Sống
cho nàng Ôi non nước Việt Nam.