Home

Thơ

Sưu Tập

Văn Điếu Tế  Linh Tinh Trang Ca Dao Search

 

Tiếp theo trang 3

Về trang đầu
Tới trang cuối 
Kịch thơ hà phương hoài  
Ngồi Ðợi Bình Minh
1993  
 
Tráng sĩ
Kính thưa lão trượng, đúng thế.
Một lần chấp nhận mọi gian nan,
Thách đố nguy nàn trên xác thân,
Ðạp gió chun mưa vào chỗ chết,
Là cố làm tròn tâm huyết,
Thì đâu lại nghĩ chuyện an phần.
 
Người tráng sĩ cười một cách đầy tự tin. Lão chủ quan đặt tay trên vai người tráng sĩ tiếp:   
 
Lão Trượng
Lữ quán nầy đây tuổi chục năm,
Vãng lai, khách đếm có nghìn trăm,
Lão phu nhận thức duy huynh đệ,
Chỉ một, cưu mang chí khác phàm.   
Lão mong huynh đệ coi bằng hữu
Nán lại đêm nay mai hãy đị
Tương ngộ hàn huyên cho phỉ chí,
Trước sau một buổi sá màng chi!
 
Lão già quay về hướng đông mắt trở nên buồn xa vắng, tiếp:   
Lão Trượng
Ta nhớ năm xưa, thuở thái hòa,
Bình minh chói rạng, khói sương pha;
Muôn hoa tranh nở khoe hương sắc,
Oanh yến quây quần say hót ca .
Thế rồi,
 
Lão ngưng, hớp một ngụm nước trà tiếp:
Trời đất bỗng dưng sụp đổ,
Kinh hãi phút chốc lan tràn,
Còn ta đây, trở nên hèn kém,
Khi đứng nhìn thay đổi nát tan.   
Hạnh phúc tầm tay chẳng với
Huy hoàng một phút vụt xa bay,
Lỡ tay phí mất thời oanh liệt,
Kết cuộc đời mình chôn chặt đây!
 
Tráng Sĩ
Lão trượng chớ gì phải động tâm!
Cuộc trần dâu bể mấy ai tầm,
Nát tan thiên hạ cùng chung chịu,
Chẳng lẽ một mình lão hứng kham?   
Vãn bối tuy tài hèn trí đoản,
Ða mang đâu dám ví anh tài.
Dầu sao cũng ráng theo vừa sức,
Dù được dù không, vẹn chí trai!
 
Lão Trượng
Thôi lão đệ mau sớm khởi hành,
Chẳng thể lưu nhau trọn nghĩa tình,
Lão đây tuổi tác đà cao quá
Liệu sức mây bay, hổ thẹn mình!
 
Ði, đi trở lại với công thành,
Mai mốt về thăm lão cũng vinh,
Rượu nhạt đôi chung mừng tráng sĩ,
Giúp đời lấy lại ánh bình minh.
 
Cảnh 3
Người tráng sĩ đi ra khỏi quán. Người con gái nuối tiếc nhìn chàng tráng sĩ khuất dần trong nắng nhạt, thỏ thẻ hỏi cha:
 
Cô Gái
Thưa cha, Người tráng sĩ đó có phải là
người cha mong đợi từ lâu
phải không cha ?
 
Lão Trượng
Nhận xét việc đời con cũng thông!
Cha tin kẻ ấy sẽ thành công
Trên đường tranh đấu cho công đạo,
Lấy lại thăng hoa với nắng hồng.
 
Cô Gái
Con tiếc quá, vì không là hán tử!
Ðể tung hoành như kẻ nam nhi,
Ước gì con theo được bước chàng đi,
Mài tên, kiếm dưới trăng mờ tuyết lạnh!
 
Lão Trượng
Ừ nhỉ, sao con chẳng là nam tử,
Ðể lên đường
Theo tiếng gọi của non sông,
Ðể vung gươm giết giặc lập công,
Viết trang sử
ngàn năm giòng giống Việt.
Nhưng không sao,
Nếu như con đà nhất quyết,
Cha cũng một lòng sẽ khăn gói theo con.
Cha con ta theo tiếng gọi vong hồn,
Của dân tộc và những người lâm nạn.
Theo tráng sĩ cha con ta bầu bạn,
Học chí hùng, học biết hy sinh.
Ðất Nam này còn thiếu ánh bình minh,
Ta chẳng thể ngồi yên xem thế cuộc!
Ði mau con, đi, đi mau!
 
Lão chủ quán và cô gái chạy nhanh về hướng đi của chàng tráng sĩ
 
Màn 2  
Cảnh 1
Dưới một bức tường dài rêu phong mắc kín, trên một bệ đá ba người một già hai tuổi trung niên đang ngồi đối uống rượu với một ít thịt khô . Trước mặt họ, mấy vò rượu không nằm ngổn ngang .
Người có tuổi mặc áo dài lam sậm. Hai người trung niên, một mặc áo nâu và một mặc áo trắng.
 
Nhân vật 1
"Ðản sử ' đệ huynh' năng túy ‘hữu’
"Bất tri hà xứ thị tha hương." (1)
Rượu thần chỉ uống khi thanh tịnh
Thế sự đem bàn nhạt mất hương!   
Chư huynh tư tưởng thật hơn đời,
Gác bỏ bên tai chuyện của người;
Theo gót Lưu Linh làm kế sách,
Tìm trăng Lý Bạch bước chơi vơi!
 
Nhân Vật 3
Hảo ý, hảo ý!
Một chén nầy đây kính các huynh,
(uống hết một chén)
Và đây chén nữa tặng cho mình!
(uống hết một chén nữa)
Mềm môi uống nữa thay thiên hạ.
(Cạn sạch chén thứ 3, trong khi hai người kia nhìn một cách thèm thuồng)
Chuyện của nhân gian mặc thế tình!
(Cạn luôn chén thứ 4).
 
Nhân vật 1
Người xưa uống rượu có Lưu Linh,
Nay đây uống rượu chỉ chúng mình!
Ta cạn nghìn chung xem thế sự,
Hỏi ai tài cán, mấy cao minh!
 
Nhân vật 3
Cơ sự khi nào sắp đảo khuynh,
Cùng nhau tiếp sức sẽ lây vinh,
Giờ đây mặc họ ta nâng chén,
Uống cạn, chờ thời đến... các huynh.
 
Mọi người nâng chén uống. Người mặc áo nâu nói:
 
Nhân vật 2
Tam huynh tửu lượng thật hơn người,
Lý luận cao minh tiếng để đời,
Kết bạn cùng huynh lây tiếng tốt,
Mừng huynh một chén, dạ xin mời.
Mọi người nâng chén, lòng vui hả hệ
 
Nhân vật 3
Các hảo bằng hữu quá khen tiểu đệ!
Xin thêm chén nầy tạ nghĩa ân sâu,
Cùng say cho đất lật trời sa xuống!
Càng uống nhiều ta càng hiểu ý nhau!
 
Nhân Vật 1 Sung sướng cất tiếng ngâm vang, giọng khàn khàn.
Cùng uống gõ ly ta ngâm,
Cuộc đời ngựa quá bao lăm!
Hợp tan như sương buổi sáng,
Nghĩ làm chi để rượu nhàm!
 
Nhân Vật 2
Xưa nay danh vọng thường cay đắng,
Những kẻ mềm môi đáng kể thôi!
 
Mọi người la to:
Hay, hay, hay, thật là hay!
 
Cảnh 2
Thế rồi không ai còn tỏ vẻ khách sáo, nâng chén uống một cách thoải mái. Vì mãi hò hét họ không ai để ý một chàng trai trẻ xuất hiện trước mặt họ!
 
Tráng Sĩ
Tại hạ kính chào chư vị.
Phải chăng chư vị đang chờ bình minh.
 
Nhân vật 1
Các hạ nói đúng,
Huynh đệ tôi đây đợi bình minh,
Rượu bầy đãi bạn dưới trăng chênh,
Tráng sĩ vào đây uống dăm chén,
Cho trọn tình vãng lai!
 
Tráng sĩ
Ngồi đợi bình minh với rượu bày
Thế gian hãn hữu khó nên hai
Ðông tàn Xuân đến điều thiên định,
Hỏi thử khi nào mới gặp may!
 
Tiếp theo trang 3  Về trang đầu   |  Tới trang 1

Thư Mục 

Thơ

Đổi Thay  
Những Đoản Khúc
Tơ Vò
Hương Phai 
Thi Đàm /Thi Họa

Kịch Thơ 

Cô Hàng Nước  
Ngồi Đợi Bình Minh

Truyện Dài

Cơ Trời Vận Nước
Trầm Bay

Truyện Ngắn

Bước Hổng Chân Không
Ba Con Yến Nhỏ
Cây Cà Rem Đầu Đời

Sưu Tập

Ca Dao

Huy Chương VNCH

Huy hiệu QL/VNCH

Huy Hiệu QĐ Pháp/Đ-Dương

Tiền Tệ
Quân Sử VNCH

Điếu Tế 

Văn Tế
Điếu Văn
25 Năm Xây Dựng CĐ
Hot Links
Ha Huyen Chi
Gia Đình Võ Bị
All Links

Miếng Ngọt Quê Hương

Thực Vô Cầu Bão
Cá Kho
Món Xào

Send mail to haphuonghoai@gmail.com with questions or comments about this web site.
Copyright © 2003 Haphuonghoai
Last modified: 01/29/13