Home

Thơ

Sưu Tập

Văn Điếu Tế  Linh Tinh Trang Ca Dao Search

 

Hà Phương Hoài

Những Đoản Khúc Không Tên

Hai

Chuyện Giữa Ðường
 
Ðường kia lá đổ đậm sắc vàng
Thêm nhiều khắc khoải lúc thu sang
Tóc pha tiêu muối như sương sớm
Khi nắng lên cao lại bẽ bàng!
 
Vài bụi cúc buồn đứng trọi trơ
Run theo làn gió thổi bâng quơ,
Ðể cho tàn tạ? trên thân xác,
Nhìn khách ngang qua mãi hững hờ.
 
Thương hoa, ướm thử mấy vần thi
Xốn nhột trong ta có khác chi,
Vườn cũ đâu còn ong bướm lượn,
Như hoa ta sẽ ngủ li bì!
Chớm Thu Ðinh Sửu
 
Khi tránh được chuyện người ta
Là lúc buông thỏng tuổi hoa, tuổi già
Dù không sợ cõi ta bà
Thì chắc cũng sợ làm ma một mình
Ma dù có đẹp có xinh
Thế nhân cũng sợ cũng kinh như thường
Ðám tang bạn
 
Con cháu về đây khắp tứ phương,
Chúc mừng đại thọ mẹ an khương.
Một đời chục bận đi sông biển
Hai xứ đôi quê chịu đoạn trường.
Bản sắc giống giòng Chuyên khuyến Nghị,
Hoan ca tông tộc mãi Kiên Cường
Cổ Thư gia phả thêm Uyên hậu
Thu đến đông đi tiếp vạn chương.
Viết hộ Bản nhân ngày đại thọ Mợ Toản
 
Khi nhân loại bàn hòa bình thế giới,
Trong nhà kho bom đạn vẫn dư thừa
Nơi linh thiêng họ cúi đầu sám hối
Bước ra ngoài lại quyết trả thù xưa!
Ngày Hội Liên Hiệp Quốc 1996
 
Ngó mây trôi, chắc mây về với cội
Ngẫm ta đây Việt Ðiểu cuối chân trời.
Thoảng chim bay giật mình tóc nhuốm bạc,
Chí năm xưa thành chữ biếm trêu đời!
30/4/1995
 
Chân trời,
lảng đảng mây trôi,
Việt Ðiểu khắc khoải
Bồi hồi xót xa!
30/4/1997
 
Lời thấm do trí thông minh
Cái đạo
chỉ thấu
trong tình trẻ thơ.
Lòng người
như biển không bờ,
Thuyền trôi vạn lý
dật dờ chân kinh.
Lễ Chúa Kitô Vua
 
Trăm sách đọc ngấu bao năm
Nếu so rừng trúc cái tăm đấy là
Tình mình như ánh sao sa
Nếu như chẳng biết hài hòa thương yêu!
Một ngày Chủ Nhật buồn
 
Ta muốn viết nhưng nguồn thơ nhạt hứng
Chí lên rồi nhưng đồng chí xa tay
Nợ kiếm cung chưa trả đã qua ngày
Tóc nhuốm bạc, và đường đi tắt nắng!
Những lần bỏ họp
 
Nhọt u mê theo ta khi nhìn đời
theo nhãn quan không đạo lý,
Rồi quay cuồng như con vụ bị trẻ thúc giây.
Người chướng mắt
vì người không cùng chung ý hướng
Rồi tảng lờ,
quên mất tên xứ sở của cha ông.
Những ngày cộng đồng lên án lẫn nhau
 
Tầu về khuya, tuyết khuya càng lớn,
Mầu trắng hai bên tang trắng Bãi Dâu,
Người đang sống bỗng quên người đã chết,
Mầu đỏ hung hăng nay lại thắm thêm mầu.
 
Paris By Night 40 ơi,
Người mong tiếng để đời
Sao quên công bón dưỡng
Cho người mãi đẹp tươi!
 
Cớ sao ngươi bội phản
Người ta sẽ rủa nguyền
Người ta sẽ đào xới
Tất cả tróc căn nguyên!
Cho Paris By Night 40
 
Mẹ Teresa sinh ra chưa là Me.
Dù tu hành chưa chắc được danh thơm
Nay thiên hạ tôn vinh Người làm Me.
Vì xưa Người quét rác không gờm
Ngày Mẹ Teresa ra đi
 
Giấc ngủ là đứng lại
Thế sự chẳng hề lui!
Thủy chung còn mãi đó
Ta vẫn thêm tuổi đời
Ðông Chí 1997
 
Vui là dọa đời
với nhăn má bành môi;
Buồn là bành môi nhăn má,
Lấy lệ rửa đời
cho trôi dòng nghiệp chướng.
Bão Linda
 
Bon Chen hai bữa ngày ngày,
Áo cơm công nợ; chân tay mỏi nhừ
Hạ về mơ được nhàn như
Ðông sầu tuyết lạnh thẫn thờ nhớ quê!
Tết Mậu Dần
 
Thiên hạ sự, thiên hạ giả ngơ,
Chuyện ta thiên hạ lại ưa vờ
Vểnh tai tỏ ý rằng lo lắng,
Rồi kháo nhau nghe khó thể ngờ.
chuyện người chuyện ta
 
Trong tuần lễ tạ ơn,
Người lo sắm tưng bừng
Còn ta thương nhớ mẹ.
Ở quê chịu đoạn trường
 
Ðường đêm về thật vắng
Mờ ảo lối mông lung
Ðêm đen sao cũng nhạt
Như giấc mộng giăng chùng.
 
Hăm hai năm xót xa
Chưa được về quê ta
Tay chân me chắc yếu
Và mắt đầy lệ mờ.
 
Hiếu trung đều nặng cả
Chọn hiếu thì mất trung;
Năm dài thêm tháng ngắn,
Hiếu trung cũng mịt mùng!
Lễ Tạ Ơn 1966
 
Xếp việc sang bên đi chuyến xa
Phoong phoong xuống trại kiếm bê, gà
Nhìn quanh bỗng nhớ nhung quê cũ,
Ruộng trống đồng không chẳng thấy nhà.
 
Ðồng khô đất nẻ lúc thu sang,
Ta ngỡ quê ta lúc rạ tàn
Thiếu bác nông phu buồn cố hữu,
Trâu cày ví thá dọc theo hàng
 
Giả thử trời mưa đổ xuống đồng
Thì ta sẽ ngỡ những ngày đông,
Nông dân cò trắng tranh soi cá
Khi ruộng nước đầy, tuôn xuống sông.
 
Ta thấy thuyền ai như lạc bến
Thương cho dâu biển ngập trong lòng
Bao năm trôi nổi còn chưa tạnh
Bến cũ mờ xa, xa cả sông!
 
Ðất người cảnh mới cũ trong ta
Mỗi bước ta đi ngỡ cảnh nhà
Tâm ảnh chỉ mờ khi gió động
Còi xe thiên hạ lướt ngang qua!
Chuyến đi đồng quê
 
Cuối tháng Mười tuyết rơi nhòe phố thị,
Ta cuộc đời hơn nửa chửa ra chi
Danh chẳng có, tiền tài nọ thấy,
Ngay cả quê nhà chỉ thấy trong mê!
Ðám tang Cha Thắng
 
Những tắc nghẽn trong tâm, đỉnh não,
Ngày qua ngày cũng thế mà thôi
Ba năm lẻ, bút cùn thơ cạn
Ðặt bút rồi, chua chát chẳng vơi.
Xuân 1995
 
Ta hèn nhát, mãi hèn, luôn nhát
Ta khổ đau, luôn khổ mãi đau
Ðau mất nước, nước còn nước mất
Nước đâu còn, còn nước nơi đâủ
30/4/1995
 
Tầu nêm chặt tình đời khi mới sáng,
Lạnh căng phồng thân xác khách vừa lên
Khúc quanh siết, khoảng đời như rộng mở,
Thênh thang gì trong thế giới bon chen.
Xe lửa những ngày Ðông
 
Nhân quyền thế giới bữa nay đây
Xứ xứ nơi nơi có một ngày
Gióng trống lên đèn, đêm chẳng ngủ,
Ðể đòi giặc dữ thả tù ngay.
 
Ðòi hỏi đã nhiều giặc thả đâu!
Nếu như thả được chẳng ai cầu
Dù cho xôi bỏng công toi uổng
Ta vẫn một lòng hỗ trợ nhau.
 
Thực tế tù đày lắm loại phân,
Khác nhau chính thể hoặc theo dân,
Gia quy cũng có gia quy hạng
Luật nước tùy nơi cũng khác lần.
 
Bastille một thuở nên huyền thoại,
Nay đã du di dến mấy phần.
Thiên hạ nếu như theo thánh sử,
Yêu người như thể chính yêu thân.
 
Thì đâu nhiễu nhiễu nhương nhương động,
Trộm cướp đâu còn trên thế gian
Tham nhũng chẳng còn chân để đứng
Ðâu còn cách mạng với tân dân.
 
So câu ai thắng sẽ nên vua,
Thành giặc chẳng qua lỡ bị thua.
Gia Cát hơn người tha kẻ bại,
Lần ba hàng tướng đã theo phò.
 
Gương đó sao không chịu học theo
Cho dân thoát khỏi cảnh eo nghèo!
Làm chi có kẻ đòi canh cải,
Thiên hạ đâu còn lý chửi bêu!!!
Ngày Nhân quyền 1997
 
Ông Tổng Cờ Hoa nuôi chó con
Thông truyền thiên hạ giúp tông tông
Ðặt tên giùm chó ông đang ẵm,
Từ đó khắp nơi đã nức lòng.
 
Làm chó tông tông cũng nổi danh
T.V. báo chí tới truyền thanh
Sáo lui sáo tới quên người khổ,
Chết chóc nhà tan, bão phá banh
 
Buddy là chó, chó cha ông
Khi họp bàn riêng chuyện đại đồng,
Iraq tảng lờ không tác hợp
Buddy đồng hạng báo bàn chung!
chó ông tông tông
 
Bước tới Sông Seine tiếng mộng mơ,
Bỗng nhiên ta lại thấy thờ ơ!
Sông xanh trước mặt là sông bạc,
Ðiện cổ chung quanh loáng bóng mờ.
Montmarte thời danh nay vẫn đó,
Eiffel ngạo nghễ ấy còn trơ.
Hùm oai một thuở kinh thiên hạ,
Nay cũng sa cơ loáng đục ngờ!
Chuyến đi Tây 1996
 
Cuộc sống Paris thật quá nhàn
Trưa thì hai tiếng nghỉ ngơi ăn.
Trong năm bốn tháng đình công trọn
Giữa phố trăm hoa của chó mần.
 
Lỡ nhậu chừng chừng đôi cặp chát,
Rồi chiêu xỉu xỉu mấy ly punch
Chân đi một bước lui rồi tới
Ắt dẫm mẫu kìn* khỏi nói năng
* Mẫu kìn=mìn cẩu (của chó)
Chuyến đi Tây 1996
 
Ngẫm lại bao người như tớ đây,
Bon chen xuôi ngược bấy lâu nay.
Người khôn biết tính nên giàu có 
Kẻ khó  ngu ngơ chẳng túi đầy.
Khôn dại tay xuôi ba thước đất,
Khó nghèo tiếng tốt bốn phương hay.
Sống sao da cọp lưu trần thế,
Không nhẽ danh thơm lũ phản thầy.
Kỷ niệm 30 năm Tết Mậu Thân
 
Có chí thì nên bài học xưa,
Cổ kim vẫn đúng nọ ai ngờ.
Newton chẳng tật khi còn nhỏ?
Francis đâu lành lúc bé thở
Ta ấy nửa đời bao lận đận
Chí kia năm tháng vẫn mù mờ
Nếu như đã gắng mà chưa đạt
Trách chi trí đoản để toan lo!
T.G.M. George Francis thụ phong Hồng Y  

Xem Đoản Khúc

1 2 3 4 5 6

Thư Mục 

Thơ

Đổi Thay  
Những Đoản Khúc
Tơ Vò
Hương Phai 
Thi Đàm /Thi Họa

Kịch Thơ 

Cô Hàng Nước  
Ngồi Đợi Bình Minh

Truyện Dài

Cơ Trời Vận Nước
Trầm Bay

Truyện Ngắn

Bước Hổng Chân Không
Ba Con Yến Nhỏ
Cây Cà Rem Đầu Đời

Sưu Tập

Ca Dao

Huy Chương VNCH

Huy hiệu QL/VNCH

Huy Hiệu QĐ Pháp/Đ-Dương

Tiền Tệ
Quân Sử VNCH

Điếu Tế 

Văn Tế
Điếu Văn
25 Năm Xây Dựng CĐ
Hot Links
Ha Huyen Chi
Gia Đình Võ Bị
All Links

Miếng Ngọt Quê Hương

Thực Vô Cầu Bão
Cá Kho
Món Xào

Send mail to haphuonghoai@gmail.com with questions or comments about this web site.
Copyright © 2003 Haphuonghoai
Last modified: 01/29/13