Home

Thơ

Sưu Tập

Văn Điếu Tế  Linh Tinh Trang Ca Dao Search

 

Hà Phương Hoài

 Ðổi Thay
Ðổi Ðời  
 
Manh áo Tết em còn ôm để mộng,
Mộng chưa về em đã phải khóc thương
Bàn thờ kia chưa cháy trọn nén hương
Quảng Trị chết trong kinh hoàng pháo nổ.
Ðà Nẵng mất ruột rơi cùng máu đổ,
Pleiku tan tành, dân vạn gian nan,
Phú Bổn buồn thức giấc đỗi hoang mang
Ðèo kinh dị muôn oan hồn vất vưởng,
Nha Trang chết, dừa xanh khóc nghiệp chướng,
Ðón con thơ lưu lạc tự Sông Hàn.
 
Ba mươi năm rồi đất nước ngổn ngang
Toàn xác chết đau thương và thù hận!
Khi xuân tới niềm mơ đang rực sáng,
Mơ huy hoàng luôn ngự trị quê hương,
Mơ ngô khoai xanh mượt mọi ngôi vườn,
Mơ dân Việt được biết đời an lạc.
Ðời đã bạc, trời xanh còn tai ác.
Họa vô đơn chí và phước bất trùng lai.
Lũ hung thần từ giác hải thiên nhai,
Ðem khốn khổ gieo khắp thôn trang, phố thị!
Mộng chưa tròn, dồn quanh ngõ bí,
Hết binh đao, nhưng tử khí dâng cao!
Một rừng cờ đỏ bay tựa máu đào.
Em ghê rợn như đi trong ngàn mộ địa!
Em càng nghĩ cuộc đời, càng thấm thía,
Ðành ngậm ngùi nhắm mắt thả chân đưa!
 
Biển trời cao... nắng... gió... cùng mưa!
Thuyền phiêu bạt trong vũng lầy bát ngát!
Em đếm sao sa bên người thân chết ngất,
Một tia hy vong mong manh
Cuối chân tròi qua nhanh!
Bao tầu đến rồi đi không hối hận....
 
Em chán ngán cảnh lương tâm rao bán,
Như món hàng trang sức lúc thừa dư,
Của loài người đang ấm cật no nư;
Ôi thực tế, mồ vôi trong rục rửa!
Em nức nở,
Ngồi tựa khoang thuyền
Ngước mắt nhìn lên cũng thấy cửu tuyền,
Hỏi ông xanh còn đay hay đi vắng!
Từ vòm trời hực nắng,
Chấm nhỏ lớn dần!
Em buồn như đông dại đợi nắng xuân.
Ơn trời cao như chưa mất,
Chút tình dân đen nghèo ngặt,
Ôi đây suối nước hồi sinh!
Kìa thuyền ai trong khoảng cách ân tình,
Ðang mang lại ánh trởi xuân rực sáng.
 
Nhưng như vì sao mắc nạn
Lóe lên trong khoảng trống hư vô.
Trước mắt em là đợt sóng vỡ bờ,
Của loài hung tợn,
Của lũ yêu tinh đang đùa giỡn.
Em ngỡ ngàng trong huống cảnh thương đau...
Mở mắt ra, em nhỏ giọt máu đào,
Hoa úa héo qua muôn bàn tay thô bạo!
 
Em ngước mắt nhìn khung trời ảo não
Lệ đôi hàng lả chả ướt tóc mây
Làm gì đây khi hoa nát nhụy vày!
Tay nới lỏng mặc cho đời đưa đẩy
Tim van đập nhưng xác nầy thế đấy.
Ðám mây bay theo gió cuốn ngàn phương.
Ðổi đời ơi, sao muôn ngả muôn đường?
Em bọt bể,  
Tan vào trong sóng quyện.  

 

Con Ðò Thủ Thiêm

 
Chừng nào Chợ Lớn hết vôi,
Nước Nam hết giặc em thôi đưa đò,
Bắp non mà nướng lửa lò
Ðố ai ve được con đò Thủ Thiêm (1).
 
Sông Sài Gòn quanh năm nước đục,
Khách chợ chiều thúc dục nhau nhanh
Mái chèo khỏa sóng long lanh,
Rán chiều chuốc rượu, khách hành ngất ngây/.
 
Cô gái nhỏ niềm tây đương độ,
Cuộc đổi đời làm lỡ duyên loan,
Bao năm nước xiết xuyên ngàn,
Bể Ðông cát cuộn, dã tràng mộng trôi!
 
Thôi đã mất một trời chiến thắng
Bến Thủ Thiêm đẹp nắng an bình
Ðò ngang chỉ có chúng mình
Vui say hương lửa, xây tình trăm năm/.
 
Vì gió bụi trời Nam xoay chuyển,
Muôn oan hồn ẩn hiện Sông Hàn.
Chàng từ chiến tuyến Ải Quan,
Áo sơn bom đạn, hoang mang lệnh rồng!
 
Hương lửa nặng thề non hẹn biển,
Phận thân trai trách nhiệm chưa tròn,
Làm sao giữ trọn tình chung
Làm sao quên chữ anh hùng lúc nguy!
 
Ðầu hàng giặc tình tuy được trọn,
Phận thất phu sao trốn lương tâm?
Thôi đành từ giã tình thâm
Trường Sơn một giải quyết làm chí trai!
 
Vì cớ sự thế đời đưa đẩy
Lũ giặc Hồ nhiễu quấy dân đen
Tiên Rồng gánh vạn đảo điên.
Thương luân, bại lý, triền miên khó bần!
 
Lòng em chấp nhậ? đa truân.
Trường  giang sóng loạn hồng quần lửa tôi!
“ Chừng nào Chợ Lớn hết vôi
Nước Nam hết giặc em thôi đưa đò.”
Chờ người đi dựng cơ đồ
Liều thân vị nước hững hờ tình chung!  
Gánh Nước
 
Một gánh trên vai nước khẳm thùng
Bước chân ngang dọc vẫn ung dung/.
Ðường cao dốc đổ không ngần ngại,
Ngõ hẹp cầu vênh chẳng tiếc công.
Quyết chí không cho chao một giọt
Kiên tâm lọ kín chẳng vài chum.
Khen ai là kẻ khi cần nước,
Há miệng chờ mưa khỏi bận lòng
   
Chim Tu Hú
Cũng lông cùng cánh họ chim muông,
Tâm tính hơn đời chỗ dở ươn.
Những muốn lưu danh như vạn vật,
Không thèm dưỡng dục tựa tha nhơn.
Giữa trưa chuyển bụng Ò-ho dạo,
Xế bóng chờ nàng Cái-quốc buông.
Hút trứng đẻ thay nhờ ấp hộ,
Khỏi hoài nuôi nấng vẫn trường tồn.
 
Ò ho (tu hú) là một loại chim không ấp trứng, chúng thường đẻ vào tổ chim quốc quốc nhờ ấp hộ
Vào Trang >> Main 1 2 3 4 5
 

 

 

Thư Mục 

Thơ

Đổi Thay  
Những Đoản Khúc
Tơ Vò
Hương Phai 
Thi Đàm /Thi Họa

Kịch Thơ 

Cô Hàng Nước  
Ngồi Đợi Bình Minh

Truyện Dài

Cơ Trời Vận Nước
Trầm Bay

Truyện Ngắn

Bước Hổng Chân Không
Ba Con Yến Nhỏ
Cây Cà Rem Đầu Đời

Sưu Tập

Ca Dao

Huy Chương VNCH

Huy hiệu QL/VNCH

Huy Hiệu QĐ Pháp/Đ-Dương

Tiền Tệ
Quân Sử VNCH

Điếu Tế 

Văn Tế
Điếu Văn
25 Năm Xây Dựng CĐ
Hot Links
Ha Huyen Chi
Gia Đình Võ Bị
All Links

Miếng Ngọt Quê Hương

Thực Vô Cầu Bão
Cá Kho
Món Xào

Send mail to haphuonghoai@gmail.com with questions or comments about this web site.
Copyright © 2003 Haphuonghoai
Last modified: 01/29/13