Home

Thơ

Sưu Tập

Văn Điếu Tế  Linh Tinh Trang Ca Dao Search

 

Hà Phương Hoài

 Ðổi Thay
Nỗi Lòng Chinh Phụ I  
 
Bóng nguyệt đi về thu lại thu
Lòng em mấy độ khóc chinh phu
Ðồi cao bể rộng mắt mòn mỏi
Cánh nhạn thoi đưa vẫn mịt mù
 
Khi đợi ngày dài đêm quá lâu
Lúc buồn khó chọn mũi kim khâu
Trời xanh nắng đẹp không còn nữa
Gió lạnh mưa sa cũng bấy sầu.
 
Gối chiếc chăn đơn với lạnh lùng
Muôn vàn thương nhớ đến mông lung,
Anh ơi! rét buốt mùa đong giá
Lạnh khắp chau thân lạnh cả lòng!
 
Bao năm tháng mày kia biếng kẻ
Mắt nên mờ lệ thắm chăn đơn
Tiếng chim khuya xỉa xoi lòng dạ,
Ðiệp khúc sầu nào kể khổ hơn?
 
Con đường xưa chẳng có gì thay đổi,
Bỗng tự lòng em thấy đổi thay,
Thơ muốn dệt, gieo câu lỡ vận
Muốn nâng đàn, phiếm lạc chùng giây!
 
Ðếm mã năm dài trên ngón tay,
Mười đông lẻ bóng biết than ai,
Trời xanh trông thế mà cao nhỉ
Kêu đến bao giờ mới tới tai!
 
Những ngỡ trời thương cất chiến chinh,
Bắc Nam sẻ hưởng cảnh thanh bình,
Chinh nhân về với nàng chinh phụ.
Tháng tháng qua đi, vẫn chỉ mình!
 
Người ta dù phải tạm chia tay
Học tập phương xa vẫn có ngày
Tái hợp xây tình trong đạm bạc.
Miễn rằng hai đứa ở trong tay.
 
Âm thầm van vái lại qua thu
Dạm hỏi tên anh khắp trại tù
Tin vẫn mịt mù theo gió loạn,
Hay là đang ở biên khu?
 
Những cánh thơ đưa tự Mỹ Âu
Chẳng ai biết được bóng anh đâu!
Thôi đành khép chặt phòng the lại
Trọn kiếp chôn thân một mối sầu.  
Nỗi Lòng Chinh Phụ II
Ðã quyết chôn thân một mối sầu,
Thời gian đằng đẵng mấy thương đau
Vườn sau cỏ phủ không người cuốc,
Mái trước trăng soi thiếu kẻ thâu.
Mé góa lụy sầu hay nhuốm bệnh,
Con côi lam lũ sớm lo âu!
Tối trưa hủ hỉ trong đơn lạnh
No đó nghèo hèn vẫn có nhau.
 
No đó nghèo hèn vẫn có nhau,
Làm sao tả nổi cảnh lao đao
Canh khuya thao thức lo đời sống
Xẩm tối vội vàng nghĩ chào rau.
Thực phẩm cần mua không có bạc
Quốc doanh muốn đến chẳng cho vào!
Mang danh vợ ngụy đời như thế
Thống khổ nầy đây khiếu nại đâu?
 
Thống khổ nầy đây khiếu nại đâu?
Nuốt trôi tủi hổ đã bao lâu
Rắp tâm buôn thúng, buôn gì được,
Nuôi chí đi biên đi lối nao!
Thủ phận đành cam đời gối chiếc,
Bằng lòng chịu đựng cảnh lao đao!
Nếu như anh thác xin phù hộ,
Em, mẹ và con thoát khỏi Tào.
Hồi Tưởng của Chinh Phụ  
Viết cho những anh em mất tích trong trận chiến
Người rằng Giờ giấc trôi mau
Là thang thuốc bổ, chỉ câu hợm đời
Lòng em khó diễn nên lời
Xuân tươi hoa thắm, vẫn khơi bể sầu
Nhớ thời thơ mộng năm nao,
Thương anh dong ruỗi, vó câu nghìn trùng
Ngày xuân pháo nổ đì đùng,
Thương anh trận mạc, kiếm cung, hố hào!
Nhìn trời lóng lánh trăng sao,
Thương anh lặn lội chiến hào chông gai!
Giai nhân tài tử chen vai,
Thương anh thiếu thốn đường dài hiểm nguy!
Hạ về phượng đỏ trường thi
Áo anh nắng đót, trê di bạc mầu!
Người ta mua bán công hầu
Thương anh sạm nắng vượt cầu gian lao!
Hậu phương vui hương sơn hào
Thương anh dưa muối, nước ao tanh bùn!
Thu mang lá chết không hồn,
Thương anh giấc ngủ bồn chồn cô đơn
Mát trời tựa cửa nhìn con,
Thương anh năm tháng mảnh hồn lẻ loi,
Sương thu giăng tỏa ban mai,
Thương anh biền biệt chuỗi ngày nhơ thương!
Ðông về giá lạnh biên cương,
Cây trơ thiếu lá, gió sương thắm người.
Thương anh cảm lạnh mưa rơi
Ai lo cơm áo ai mồi thuốc thang!
Hôm qua đan áo ngự hàn,
Áo xong chẳng biết gửi chàng phương nao!
Ngồi nhìn nước chảy dưới cầu,
Nước bao nhiêu khối em sầu bấy nhiêu.  

 

Thuyền Nan

Bố mẹ sinh ra bé tẻo teo,
Giúp đời trăm việc, khó khăn nhiều.
Ba đào năm tháng dư hơi lội
Thác lũ ngày đêm đủ sức leo
Lắm lúc tranh tài trên biển cả,
Ðôi khi bát cậy chốn ao bèo.
Do công bồi bổ bao tiên tổ,
Chật hẹp nghèo hèn cũng ráng đeo!
 
Nhắn kẻ sang sông bẻ mái chèo
Nghinh tân phụ cựu để thuyền treo!
Ðường khô nhựa bóng, cầu đôi nhịp,
Ngựa khỏe xe xinh núi mấy đèo.
Nếu hưởng an nhàn theo cảnh mới
Ðừng quên nghĩa cũ bò quê nghèo.
Dù nay quen sống đời phương tiện,
Chớ để thuyền nan cũ mốc meo!

 

Tình Già I  

Mười bảy năm xưa anh với em,
Thề non hẹn biển dễ nào quên
Nên duyên phu phụ do thiên định
Ấm phúc tử tôn đẹp tổ tiên
Con gái trong tay ra bốn đứa
Lũ trai trước ngõ được hai yên
Sống lâu sao khỏi trời canh cải
Chắc chắn đôi lần chăn gối riêng!
 
Dù phải đối đầu chăn gối riêng!
Ngày mai ắt hẳn gió mùa yên
Cố sao lúc nóng đừng cay cú
Giữ mãi khi buồn chẳng đảo điên/.
Tương hợp là điều do nhẫn nhục
Giận hờn ấy thước biết lương duyên
Mình ơi tình trẻ đà đi hút
Còn chút duyên già phải giữ nguyên/.
 
Tình Già II  
Lại nữa, mình ơi giận nữa rồi!
Tình ta không lẽ mãi buông lơi!
Cơm lành chẳng thích, thích canh xẳng,
Nệm ấm không ưa, ưa ghế tơi/.
Con cái nhà mình đang học lóm,
Mẹ cha chúng nó mãi dư hơi/.
Thôi thôi, khe khẽ đừng to tiếng,
Mai mốt biết đời chúng dễ ngươi/.
Lời Cho Con  
Ba mươi năm trước bố cũng như con
Vài bố mài lâu chục chiếc mòn.
Quyết chí theo đời nuôi mộng lớn
An tâm nấu sử giữ lòng son.
Cơm cha mẹ bón, thân cường tráng
Ðạo thánh thầy ban, trí thịnh tồn,
Thuở ấy giá như ta biếng học
Ngày nay hãnh diện chẳng cho con.  
 
Phi Vụ 007  (1)
Nầy nầy chúng nó thật vô tâm,
Gái đĩ chanh chua lại vếch hàm:
Cãi cối, nhà ta ta phải giữ.
Phân bua, chuyện tớ cần làm.
Không gian đã rõ, sao xâm phạm,
Ðịa phủ đành cam, chớ vãn than!
Xin lỗi hồn oan, nghe dễ quá!
Chuyện nầy nên sự bởi ngươi thâm!
 
Lãnh địa nhà ta ta có quyền,
Ai mà men tới ắt quy tiên!
Dù cho lạc lối do giông bão,
Hay bị lầm đường bởi viễn liên.
Ai biết tình ngay hay lý ngụy,
Kẻ rình bí mật tại duyên biên!
Từ đây nhớ lấy đừng ham hảo,
Phi đạn nào thì chỉ một viên.  
 
(1) Máy bay thương Mại bay lạc vào sát lãnh địa của Nga bị hỏa tiễn hạ
 
Vào Trang >> Main 1 2 3 4 5
 

 

 

Thư Mục 

Thơ

Đổi Thay  
Những Đoản Khúc
Tơ Vò
Hương Phai 
Thi Đàm /Thi Họa

Kịch Thơ 

Cô Hàng Nước  
Ngồi Đợi Bình Minh

Truyện Dài

Cơ Trời Vận Nước
Trầm Bay

Truyện Ngắn

Bước Hổng Chân Không
Ba Con Yến Nhỏ
Cây Cà Rem Đầu Đời

Sưu Tập

Ca Dao

Huy Chương VNCH

Huy hiệu QL/VNCH

Huy Hiệu QĐ Pháp/Đ-Dương

Tiền Tệ
Quân Sử VNCH

Điếu Tế 

Văn Tế
Điếu Văn
25 Năm Xây Dựng CĐ
Hot Links
Ha Huyen Chi
Gia Đình Võ Bị
All Links

Miếng Ngọt Quê Hương

Thực Vô Cầu Bão
Cá Kho
Món Xào

Send mail to haphuonghoai@gmail.com with questions or comments about this web site.
Copyright © 2003 Haphuonghoai
Last modified: 01/29/13