Home

Thơ

Sưu Tập

Văn Điếu Tế  Linh Tinh Trang Ca Dao Search

 

Hành trình nổi trôi

 

Gặp Bạn Cũ
 
Giữa chốn mông lung của chợ đời,
Thân ta chín nổi, với mười trôi.
Cơm chan lệ tủi thân Hồ Mã,
Nợ nước tình nhà đã đánh rơi.
 
Nửa mừng nửa tủi gặp nhau đây,
Anh ở tuyến đầu tôi trấn tây,
Da ngựa đã chê thân khó bọc,
Cho nên trôi nổi đến nơi nầy.
 
Nghẹn ngào chẳng biết nói năng chi,
Thế sự xoay chiều gây hận bi.
Bẻ kiếm dứt tình ta lặng lẽ,
Thêm lần trở gót để ra đi.
24/6/75
 
Xuất Trại
Bước nữa xuôi tay giữa thế thời,
Khi lòng khắc khoải hận đầy vơi,
Thuyền tranh giữa sóng đâu quê cũ!
Khó biết tương lai chốn chợ đời.
 
Ta sẽ đến khung trời xứ lạ,
Cảnh hôm nay với cảnh ngày qua;
Rồi đây dư ảnh luôn khua động,
Như gió thu lay thuở cuối mùa.
 
Tiễn biệt tình nhau một chén này,
Rượu đầy chửa uống đã như say.
Ngày mai cay đắng ta dong ruỗi,
Chắc khó một lần trở lại đây!
 
Luyến tiếc cho nhiều cũng phải tan.
Ra đi muôn ngả cách quan san,
Tìm nhau xin hẹn trời quê cũ,
Ta sẽ cùng nhau uống thả dàn.
24/6/75

 

Dàn Chào
 
Bước xuống phi cơ mệt thẫn thờ,
Cái con thui thủi dáng ngu ngơ.
Ðường xuôi trước mặt rồi sao nhỉ?
Một thoáng qua đi thật khó ngờ.
 
Ðoàn người trước mặt đón ai đâỷ
Quốc khách tài nhân chẳng thấy ai,
Duy có ta đây cùng lũ nhỏ.
Thì ai được hưởng cảnh như vầy.
 
Người ta chào đón thật rềnh rang,
Trong dạ ta đây bao nát tan,
Vinh nhục cách nhau chừng nửa bước,
Bọt sóng biển chiều trong vỡ tan!
 
Tất cả nhìn ta với lạ lùng,
Làm như ta đến tự mông lung.
Bỗng dưng ta biến thành sân khấu,
Thế giới xung quanh chắc hẳn khùng?
 
Trước mặt ta đây một góc đời,
Ta và thê tử đóng tuồng chơi,
Cười trong dạ nát tinh cầu rớt,
Khi ánh hồng kia đã xuống rồi!
24-6-75

 

Sống Với Bảo Trợ
 
 
Vốn kẹo ông khuyên vượt khó khăn,
Rừng sâu kiếm thú trữ lương ăn,
Theo gương tiên tổ nhà ông đó,
Ấy chính cách hay để tiện tằn.
 
Ông phát cho ta hai súng dài,
Ðưa ta đến ngụ chốn 'Thiên Thaí
Ðồi thông gió hú không thiên hạ,
Bài học mưu sinh chắc được xài.
 
Ta lớn khôn nơi chốn thị thành,
Bỗng nay lập nghiệp chốn rừng xanh,
Tranh dành cuộc sống cùng hoang dã,
Gác kiếm giang hồ bỏ lợi danh!
 
Rét cảnh mai đây biến Tarzan,
Tương lai thê tử đến cơ tàn,
Ta đành thưa với 'Pông sô thủng'
Cắt đứt ân tình không hận than.
 
Hai tháng ngượng ngùng sống với ông,
Ðến khi dứt tuyệt mối duyên nồng,
Ta đây xuống núi tìm đất đậu.
Như cánh chim bằng xa duỗi rong!
9/75

 

Bài Thơ Ðiên

 
Chợ đời một gánh hoang vu,
Chìm sâu đáy huyệt sương mù tỏa giăng.
Nhìn lên bóng dáng Chị Hằng,
Lửng lơ xác chết bàng hoàng máu tim.
 
Ðường dài thế giới trong đêm,
Hiểu ai ai hiểu, bên thềm trời Ngô.
Trắng tay nửa kiếp hải hồ,
Tiếng quốc văng vẳng, cách bờ đại dương. 
 
Tơ Vò
 
Tơ vò muôn lối tơ vò,
Sáng đi canh cánh tối ngờ bản thân.
Một mình một gánh hoang mang
Khó khôn đành dại giữa đàn cung mê.
Ai đo được cảnh ê chề,
Vấn vương hơi thở, trăng thề vỡ tan.
Như ta đi tới non ngàn,
Xung quanh dã thú, những toan nhạo cười.
Nơi đây chôn cả một trời.
Nàng thơ cũng hết những lời thở than***

 

Ta Hiện Hữu
 
Ta đây đang hiện hữu
Vì cơm áo lo cầy
Tuyết rơi ngoài đồng lạnh
Trong ta lạnh lưu đầy!
 
Mồ hôi lăn trên trán,
Việc đáng với tiền công
Thân ta như dáng sậy,
Nhưng cũng đành gánh gồng!
 
 
Xung quanh toàn xa lạ,
Ngôn ngữ dùng đôi tay,
Suy tư chiều hướng nghịch
Cười khóc ai nào hay!
 
Ba tháng thay ba việc,
Ban sáng chủ nhân khen,
Buổi chiều ta bị đuổi
Còn chăng chỉ não phiền
 
Việc làm theo máy chạy
Ta ngừng mắt đưa xa
Ngây người ta đứng lặng
Ta chẳng còn là ta!
Mùa Ðông 1975
 

Tương Tư

Tương tư là
chuyện thông thường,
Trong ta chẳng phải
chuyện nường chuyện ta.
Khi sầu
khi nhớ bâng quơ,
Khi say
khi tỉnh
khi mơ bóng hình,
Một mình
kết bạn lưu linh,
Bước chân khập khểnh,
trong tình hư không.
Cảm thương khi
ngắm nắng hồng,
Cười vui nửa nụ
khi đồng tuyết rơi.
Quê hương
khi nhớ người ơi,
Thơ kia khó tả
những lời tương tư. 

Thả Thắng Chân Bon

 

Cắn cỏ, lưng bò thơ nhạt hứng,(*)
Non xanh vẩn tục khó thành tiên
Thôi đành dong ruỗi chân trời khác,
Bỏ lại sau lưng những lụy phiền.
 
Thả thắng chân bon luồn gió lộng,
Giang tay ôm lấy cả trời cao
Tưởng chừng nắm chặt chân mây rộng,
Rốt cuộc đời ta đáy hố hào.
 
Ðâu đây tiếng khóc, ai rưng rức,
Ta trói ta vào cõi thủy chung.
Thế giới quanh ta chừng lạ quá
Ngàn đời ngôn ngữ quá mông lung!
 
Thất thểu chiều về nghe xốn nhột,
Nương nhờ trọn kiếp khó thong dong.
Ðêm đêm hạnh phúc về theo mộng,
Là lúc ta đây được thỏa lòng.
 
(*) Nhạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng (Nguyễn Công Trứ)
 

Mục Lục   Giới Thiệu   Bạt   Tờ Vò 1    Tờ Vò 2   Tờ Vò 3   Tờ Vò 4   Tờ Vò 5  

 

 

 

Thư Mục 

Thơ

Đổi Thay  
Những Đoản Khúc
Tơ Vò
Hương Phai 
Thi Đàm /Thi Họa

Kịch Thơ 

Cô Hàng Nước  
Ngồi Đợi Bình Minh

Truyện Dài

Cơ Trời Vận Nước
Trầm Bay

Truyện Ngắn

Bước Hổng Chân Không
Ba Con Yến Nhỏ
Cây Cà Rem Đầu Đời

Sưu Tập

Ca Dao

Huy Chương VNCH

Huy hiệu QL/VNCH

Huy Hiệu QĐ Pháp/Đ-Dương

Tiền Tệ
Quân Sử VNCH

Điếu Tế 

Văn Tế
Điếu Văn
25 Năm Xây Dựng CĐ
Hot Links
Ha Huyen Chi
Gia Đình Võ Bị
All Links

Miếng Ngọt Quê Hương

Thực Vô Cầu Bão
Cá Kho
Món Xào

Send mail to haphuonghoai@gmail.com with questions or comments about this web site.
Copyright © 2003 Haphuonghoai
Last modified: 01/29/13